Chu Dục vừa đi, Tạ Kỳ Diên nhìn Hạ Vãn Chi đang cúi đầu pha trà gừng đường đỏ, khẽ nhíu mày: “Chỗ nào không khỏe?”
Hạ Vãn Chi khuấy đều đường đỏ chưa tan trong cốc, uể oải đáp lại: “Bụng.”
Đi đến ghế sofa ngồi xuống, Hạ Vãn Chi ngẩng đầu nhìn anh: “Anh nói cho tôi biết nội dung anh muốn vẽ đi, tôi ghi lại trước, đợi tôi khỏe lại rồi sẽ vẽ cho anh.”
Tạ Kỳ Diên đi qua ngồi cạnh cô: “Thứ tôi muốn vẽ không phải là giấc mơ.”
Hạ Vãn Chi sững sờ: “Vẽ người? Vậy thì phải để hôm khác rồi, hôm nay tôi không khỏe…”
“Không vội.” Tạ Kỳ Diên đưa tay ra, tự nhiên nhận lấy muỗng trong tay cô giúp cô khuấy tan viên đường đỏ còn chưa tan hết.
Chạm vào tay anh, Hạ Vãn Chi theo phản xạ co tay lại.
“Đau bụng sao lại uống nước đường đỏ?” Lần đầu tiên anh thấy.
Hạ Vãn Chi: “…”
“Đường đỏ thuốc bắc à?” Hồi nhỏ anh từng thấy vài lần cô bị Hạ Vĩnh Thanh đuổi theo cho uống thuốc bắc.
Hạ Vãn Chi bị sặc ho một tiếng.
Đây là loại thẳng nam gì vậy?
Khẽ mím đôi môi khô khốc, Hạ Vãn Chi khẽ thở dài: “Tạ tổng không biết rồi, đến kỳ kinh nguyệt uống trà gừng đường đỏ có thể giảm đau bụng, học đi, sau này còn dùng được cho bạn gái anh đấy.”
Lời này vừa nói xong, kéo theo một khoảng im lặng rất dài.
Hạ Vãn Chi cũng không lúng túng, lấy lại muỗng từ tay anh, thấy đường đỏ gần như đã tan hết liền trực tiếp cầm lên thử nhiệt độ nước, sau đó nhấp từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-he-diu-dang-dinh-hien/2852432/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.