Nghĩ đến việc không chỉ mình mình bị ngâm nước biển, Hạ Vãn Chi tắm rất nhanh, không bao lâu sau đã mặc áo choàng tắm, tóc chỉ sấy khô một nửa bước ra ngoài.
“Tôi xong rồi, anh mau đi tắm đi.” Hạ Vãn Chi ra ngoài bước những bước nhỏ đến gõ cửa phòng Tạ Kỳ Diên, cùng với tiếng cửa mở ra, một mảng da thịt trắng nõn của đàn ông đập thẳng vào mắt.
Cái này là cho cô xem miễn phí sao?
Hạ Vãn Chi tức giận mắng: “Sao anh không mặc đồ!”
Vừa chửi vừa nhìn chằm chằm không rời mắt, đúng là khẩu thị tâm phi.
Tạ Kỳ Diên thích thú nhìn vẻ mặt phong phú của Hạ Vãn Chi, cục tức nghẹn trong lòng bất giác tan biến đi rất nhiều.
Anh giận bản thân mang cô ra ngoài mà không chăm sóc được sự an toàn của cô.
Bây giờ thấy cô còn có thể nhảy nhót trừng mắt chửi người Tạ Kỳ Diên mới thở phào nhẹ nhõm.
Dù cô có chửi anh thêm một ngàn câu anh cũng nhận.
“Không cởi ra thì làm sao cho cô xem.” Vừa rồi lại nắm tay lại bế kiểu công chúa, Tạ Kỳ Diên sợ dọa cô, thở phào nhẹ nhõm đồng thời lại trở lại bộ dạng miệng lưỡi sắc bén thường ngày trêu chọc cô một câu.
Hạ Vãn Chi trợn tròn mắt, vừa xấu hổ vừa tức giận, cứng người chạy vào phòng mình.
Trong phòng tắm hơi nước mờ mịt, lúc này vẫn còn lưu lại hơi ấm và mùi hương thoang thoảng của dầu gội sữa tắm, mỗi một phân tử không khí được hít vào phổi, len lỏi trong cơ thể Tạ Kỳ Diên, báo cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-he-diu-dang-dinh-hien/2854558/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.