Chưa từng có cảm giác mệt mỏi tới không bò dậy nổi như vậy, cô đã làm gì sao? Leo núi ư? Không! Không phải! Hay là tai nạn xe cộ? Bị xe nghiền qua, đúng không?
Đầu cô nhức muốn nứt đôi, thân thể đau không thở được. Ngày hôm qua… Cô nỗ lực lục tìm trong trí nhớ.
Cùng Na Na đi Pub, sau đó…
Cô thống khổ mở mắt ra, phát hiện trần nhà không phải sơn màu trắng quen thuộc. Nơi này là nhà Na Na sao?
Cô quay đầu, miệng nhỏ đúng lúc hôn lên cánh môi của một người đàn ông!
“Chào buổi sáng!” Nghiêm Tiêu khàn khàn nói.
Cả người Thanh Nhu trần truồng, lôi kéo chăn bông lui về phía sau.
Anh giữ một góc chăn bông lại, hô: “Cẩn thận kẻo té xuống!”
“Anh là ai?” Trời! Anh ta cũng không mặc quần áo!
“Người em quen trong Pub hôm qua. Em uống say, tôi liền dẫn em tới đây.” Anh không che giấu vóc người cường tráng của mình, cũng không sợ cô nhìn thấy.
Cô giật mình kinh hãi, quả thật không thể tin được.
“Đừng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc đó. Tất cả mọi chuyện xảy ra tối hôm tốt đẹp hơn nhiều so với dự liệu của tôi.” Anh lộ ra bản chất.
“Nói cho tôi biết đây không phải là sự thật!” Cô thật có lỗi với Khắc Lực! Hắn quý trọng cô như vậy, cô lại dễ dàng đem lần đầu tiên cho người khác!
Nghiêm Tiêu nheo mắt lại. “Nếu như em không nhớ, tôi có thể nói lại tường tận tất cả mọi chuyện xảy ra tối qua. Đó là sự thật!”
Cô tức giận phát run. “Làm sao anh lại hèn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-mat-hon-cua-tong-giam-doc/2147904/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.