Hàn Thi Dư đang mong đợi anh ở phía sau cô còn chưa nói hết lời, nhưng hồi lâu sau cũng không có động tĩnh, cô mơ màng liếc mắt nhìn Tần Phi, phát hiện anh có chút sững sờ mất hồn nhìn mình, mặt đột nhiên đỏ lên.
“Này? Anh đang xem cái gì vậy? Lời nói vừa rồi của anh có ý gì vậy?” Nghe được Hàn Thi Dư hỏi thăm, Tần Phi lấy lại tinh thần, anh nhìn thấy gương mặt đỏ hồng của cô, biết cô hiểu lầm rằng vừa rồi anh nhìn cô! Đáy mắt anh quét qua một tia khinh miệt, trong lòng thầm than một tiếng, người phụ nữ ngu xuẩn! “Việc đó giống như lời nói, nếu như tôi đối với người khác tốt thì ở trong mắt người khác tôi là người tốt, nhưng tôi đối với cô rất xấu,đối với cô như vậy, tôi chính là người xấu, giống như vậy, tôi làm nhiều chuyện xấu, nhưng duy chỉ với cô là tốt, như vậy ở trong lòng cô tôi nhất định là người tốt rồi, hiểu không?” Tần Phi nói xong, con mắt thật sâu mềm yếu dịu dàng nhìn Hàn Thi Dư, cố ý mang theo nét mập mờ! Hàn Thi Dư đơn thuần như vậy thì sao chống lại hấp dẫn của anh đây? Lòng của cô như nai con đi lạc, che giấu đi sự khác thường của mình, cô hơi cúi đầu, không dám nhìn ánh mắt sâu sa kia. Tần Phi nhìn bộ dạng ngượng ngùng của cô, khóe miệng nhẹ nhàng giơ lên, kéo xuống vẻ mỉa mai ở bên môi anh chợt lóe lên kia, anh biết hiệu qua hôm nay đã đạt tới, ngay sau đó lại lộ ra nụ cườiTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-mua-choc-phai-tong-giam-doc-tri-mang/240982/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.