Lãnh Tiếu Tiếu nhìn thấy Hàn Trạch Vũ cười có chút thất thố, cực kỳ không vui trừng mắt liếc anh một cái, đè nén kích động trong lòng muốn đạp anh một cước.
"Xin hỏi Hàn tổng tìm tôi có chuyện gì không? Chẳng lẽ chính là vì tới cười với tôi à?" Môi đỏ mọng của Lãnh Tiếu Tiếu khêu gợi hé mở nụ cười, có chút buồn bực hỏi thăm. Tay bị bỏng, sưng đỏ một mảnh không nói, còn bị tên sắc lang này giễu cợt, cô thật không biết hôm nay có phải là ra cửa đụng vào quỷ chứ, đen đủi như vậy! "Ha ha, thư ký Lãnh, cô thật rất có sáng ý, lại có thể nghĩ tới biện pháp này!" Vốn tưởng rằng anh sẽ nhìn bộ dáng nhếch nhác kia của Lãnh Tiếu Tiếu, không ngờ cô lại có thể nghĩ tới biện pháp như vậy, thoải mái xuất hiện trước mặt mình, không thể không nói cô thật sự là một cô gái thông minh! "Tôi có thể hiểu là Hàn tổng đây đang khích lệ tôi sao?" Lãnh Tiếu Tiếu khẽ nâng cằm lên, nghiêng nửa đầu nhìn anh. Lòng của Hàn Trạch Vũ chợt động, anh mất hồn! Một đêm kia, cô cũng là nghiêng nửa đầu như vậy, mang theo sức mê hoặc nguy hiểm đến tính mạng theo dõi anh! "Hàn tổng, anh tìm đến tôi chính là vì ngẩn người sao?" Lãnh Tiếu Tiếu bị ánh mắt anh thẳng nhìn chăm chú vào mình, trong lòng có chút sợ hãi! "Thư ký Lãnh, trước đây chúng ta từng gặp nhau, đúng không?" Hàn Trạch Vũ nhìn chòng chọc vào ánh mắt của cô, anh tin tưởng ánh mắt của người khác chắc sẽ không nóiTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-mua-choc-phai-tong-giam-doc-tri-mang/240986/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.