Lãnh Tiếu Tiếu như mất hồn mặc cho Sơn Điền Mỹ Huệ lôi kéo cô đi về phía trước, mỗi một bước đi, lòng cô liền đau một phần, thân thể không nhịn được run rẩy.
Lúc sắp đến gần phòng bệnh, trong hành lang bác sĩ y tá đột nhiên chạy nhanh hướng một gian phòng bệnh.
Sơn Điền Mỹ Huệ bên cạnh đột nhiên phát ra một tiếng kêu thê lương.
"Trạch Vũ?"
Sơn Điền Mỹ Huệ không để ý tới Lãnh Tiếu Tiếu nhanh chóng chạy theo hướng các bác sỹ.
"Thật xin lỗi, Hàn phu nhân, bà không thể vào, bác sỹ đang cấp cứu cho bệnh nhân?" Một y tá trung niên ngăn cản Sơn Điền Mỹ Huệ gào khóc muốn xông vào trong phòng bệnh.
Lãnh Tiếu Tiếu đứng ở cách đó không xa, nhìn Sơn Điền Mỹ Huệ khổ sở khẩn trương đau lòng muốn chết, tâm bỗng chốc bị đào khoét?
Trạch Vũ? Anh. . . . . . Thật. . . . . .
Chính là căn phòng bệnh này? Người đàn ông cô yêu đang giày giụa với cái chết?
Trong mắt khô khốc không chảy ra nước mắt, cô cảm thấy tất cả trước mắt đều đang đung đưa?
Không, cô muốn đi nhìn anh?
Cô kéo hai chân như đổ chì chuyển hướng phòng bệnh khép chặt, tim cô thắt chặt, thật là đau? Mí mắt cô nặng nề, đầu cô bắt đầu nặng nề theo?
Bác sĩ y tá bận rộn chạy ra chạy vào, hơi thở khẩn trương làm cho người ta hít thở không thông.
Cô cảm giác mình không thể hít thở?
Trạch Vũ, không được chết, em không muốn anh chết?
Cái loại bi thương thấu xương giống như là một hố đen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-mua-choc-phai-tong-giam-doc-tri-mang/654588/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.