Hai người đàn ông nằm trên mặt đất vừa nghe phải báo cảnh sát, vội vàng bò dậy, nhanh chóng tháo chạy về phía xe.
Thấy Giang Lâm xuất hiện, phá hư tất cả, Hàn Thi Dư vẫn trốn ở góc phòng hận nghiến răng nghiến lợi?
Cô đang chuẩn bị xoay người rời đi, đột nhiên chứng kiến thấy một chiếc xe quen thuộc, chậm rãi lái tới, cách chung cư không xa, ngừng lại.
Hàn Thi Dư theo phương hướng xe nhìn, trên mặt vốn tức giận, lộ ra kinh ngạc, sau đó, cô ý vị sâu xa liếc mắt nhìn Lãnh Tiếu Tiếu cùng Giang Lâm, ánh mắt hả hê lại bò lên mặt của cô, trong lòng không khỏi thở dài nói: thì ra ông trời cũng đứng về phía bên mình.
Lãnh Tiếu Tiếu nhìn hai người đàn ông rời đi, hướng Giang Lâm nhào tới.
"Giang đại ca, anh làm sao vậy? A, anh bị thương, anh đang chảy máu." Lãnh Tiếu Tiếu nhìn tay áo bị cắt rách nát lộ ra vết máu, khổ sở kêu lên.
Giang Lâm thấy Lãnh Tiếu Tiếu bị sợ đến có chút run rẩy, anh một tay lấy cô ôm vào trong ngực, khẽ vuốt ve lưng của cô, vừa ở bên tai cô nói nhỏ .
"Không có việc gì, Tiếu Tiếu, em yên tĩnh một chút, đừng sợ, vết thương nhỏ này không tính là cái gì, anh không có việc gì."
"Còn nói không có việc gì, vết thương sâu như vậy, nhất định đau muốn chết." Lãnh Tiếu Tiếu nhìn vết thương không ngừng chảy máu, khổ sở đến nước mắt cũng tí tách rơi xuống dưới.
"Thật không có việc gì, Tiếu Tiếu, em đừng khóc, về nhà băng bó một chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-mua-choc-phai-tong-giam-doc-tri-mang/654803/chuong-156.html