Hàn Thi Dư nghe anh nói, trong lòng âm thầm trồi lên bi thương, không phải là một bữa cơm sao? Anh đều phải rõ ràng như thế sao?
"Nhưng mà, bên trong đồ vật đó thoạt nhìn rất ngon nha, không thể giả vờ một chút ư? Lại khôn mất miếng thịt, lại nói tiếp, anh cũng không phải là anh trai em, có vấn đề gì. Phục vụ, cái này nhé?" Hàn Thi Dư giả bộ có vẻ tức giận, kiên trì lựa chọn của mình. Thấy phục vụ có chút nghi ngờ nhìn mình, Hàn Trạch Vũ cảm thấy hết sức không được tự nhiên, "Được, được? Em thích ăn liền chọn đi." Sau khi phục vụ rời đi, Hàn Thi Dư bĩu môi không nói lời nào, không khí có chút trầm muộn. Hàn Trạch Vũ liếc mắt nhìn Thi Dư còn có chút tức giận, thở dài bất đắc dĩ một tiếng, "Không phải đều tùy em chọn sao? Còn tức giận? Thật là hẹp hòi." "Là anh Trạch Vũ hẹp hòi mới phải, không phải là phần món ăn tình nhân thôi sao? Có nhất định phải chia rõ ràng như vậy không, thật mất hứng?" "Được rồi, là anh không đúng, không nên quét hứng thú của em, được chưa? Nha đầu quật cường?" Tron giọng nói của Hàn Trạch Vũ có nồng nặc tư vị sủng ái, nhưng đó là một loại sủng ái của anh trai đối với em gái. "Anh Trạch Vũ, có thể chớ đem em làm thành em gái anh không?" Nghe Hàn Trạch Vũ tự nhủ nói vậy, Hàn Thi Dư đột nhiên cảm thấy hết sức phiền não. Lời nói của Hàn Thi Dư khiến Hàn Trạch Vũ đột nhiên có chút ngây ngẩn cả người.Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-mua-choc-phai-tong-giam-doc-tri-mang/654829/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.