Đến Singapore, trạng thái của Tống Tụng thoải mái hơn rất nhiều. Ở đây có rất nhiều người Hoa, Tống Tụng vẫn sống trong môi trường tiếng Trung, tâm trạng cô không bị ảnh hưởng quá nhiều.
Tối hôm đó, sau khi Tô Minh Tranh nói rõ mọi chuyện với cô, Tống Tụng chỉ kinh ngạc một lúc. Bình tĩnh lại, cô lập tức đưa ra lựa chọn có lợi nhất cho bản thân hiện tại. Tống Tụng đồng ý với Tô Minh Tranh, ra nước ngoài sinh con, cầm tiền của anh rồi cao chạy xa bay, hai người sẽ không bao giờ gặp lại nữa.
Vuốt ve bụng đang nhô lên, Tống Tụng thường xuyên cảm thấy có lỗi với đứa trẻ. Trong mắt một số người, có lẽ cô là một người mẹ vô cùng ích kỷ, vậy mà lại sẵn sàng chủ động bỏ rơi con, bỏ rơi đứa con mình mang nặng đẻ đau mười tháng. Nhưng Tống Tụng không còn cách nào khác, đạo lý rất đơn giản, con ở với bố sẽ có tương lai tốt hơn là ở với cô. Khoảng cách về kinh tế giữa hai người quá lớn, lớn đến mức không thể bù đắp bằng tình mẫu tử, lớn đến mức Tống Tụng chưa từng có ý định mang con đi.
So với lúc ở trong nước, Tống Tụng đã tìm cho mình rất nhiều hoạt động để tham gia trong môi trường mới. Tống Tụng trải qua thai kỳ rất thoải mái, đứa trẻ rất ngoan, Tống Tụng không hề bị ốm nghén.
Một ngày trước khi đi khám thai, Tô Minh Tranh tình cờ đi công tác ở Singapore. Anh đến chỗ ở của cô, nói muốn đi cùng cô. Trước đây ở trong nước, khi Tống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-mua-lac-loi-ung-tay-hoa/1214193/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.