Câu trả lời của Tống Tụng nằm trong dự đoán nhưng cũng ngoài dự đoán của Tô Minh Tranh.
“Đừng lo, em cứ nghỉ ngơi cho tốt, chuyện này tôi sẽ giải quyết ổn thỏa.” Thấy Tống Tụng không có ý định rời đi, Tô Minh Tranh hỏi: “Em có chuyện gì muốn nói với tôi sao?”
Tống Tụng ừ một tiếng, “Chuyện của mẹ tôi cuối cùng được giải quyết thế nào?” Giọng điệu và nét mặt cô đều bình tĩnh. Tô Minh Tranh nhìn Tống Tụng, môi mím chặt, cuối cùng cũng nói ra kết cục của sự việc, “Đúng là như những gì em thấy trên mạng.”
Nghe vậy, Tống Tụng cúi đầu, hít một hơi thật sâu. Tô Minh Tranh thấy khóe môi cô cong lên, ngay sau đó nghe cô nói: “Tốt lắm.”
“Vậy phiền anh xử lý nhanh giúp tôi” Tống Tụng ngẩng đầu nhìn Tô Minh Tranh, cười nói với giọng điệu trêu chọc, “Nhà giàu phức tạp hơn tôi tưởng tượng nhiều.” Tống Tụng chắc chắn mình chưa từng đắc tội ai, chuyện trên mạng nhắm vào cô, nhưng người đứng sau có lẽ vì Tô Minh Tranh mà nhắm vào cô.
“Em yên tâm, chuyện này tôi sẽ không bỏ qua như vậy.”
Tống Tụng ừ một tiếng, nói lời cảm ơn rồi quay người vào phòng, Tô Minh Tranh đi theo sau cô.
Dì Trương thấy Tô Minh Tranh và Tống Tụng cùng vào nhà, hỏi hai người có phải ăn cơm ngay bây giờ không.
Thấy Tống Tụng gật đầu, Tô Minh Tranh quay người lên lầu thay quần áo.
Khi anh thay đồ xong xuống lầu, thức ăn đã được bày biện sẵn trên bàn.
Tô Minh Tranh che miệng ho khan một tiếng, đi đến ngồi đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-mua-lac-loi-ung-tay-hoa/1214195/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.