Tống Tụng biết Tô Minh Tranh dù có biết mình sai cũng sẽ không xin lỗi cô. Sự thay đổi thái độ của anh gần đây không phải vì yêu cô, mà là vì...
[Mình cảm thấy cậu quá mơ mộng rồi đấy, anh ấy tốt với mình, đơn thuần là vì mình mang thai và... anh ấy đang chuộc lỗi với mình]
Tống Tụng nhanh chóng gõ xong tin nhắn và gửi đi, Trần Trân Châu nhận được tin nhắn liền trả lời ngay.
[Cậu như vậy thì khó mà gặp được người yêu cậu thật lòng, người ta tốt với cậu, cậu lại nghĩ người ta có ý đồ xấu. Hơn nữa, tại sao anh ấy phải chuộc lỗi với cậu? Vì quan tâm, nên mới chuộc lỗi. Nếu là người không quan trọng, thì cần gì phải chuộc lỗi chứ.]
Nhìn tin nhắn bạn gửi đến, Tống Tụng không trả lời lại.
Không thể nói chuyện được với những người mắc bệnh mơ mộng nặng, họ dường như có một hệ thống riêng. Bất kể chuyện gì cũng có thể liên hệ đến tình yêu, hơn nữa mối liên hệ này còn là tích cực.
Tống Tụng nhìn dòng chữ "tại sao anh ấy phải chuộc lỗi với cậu", cười khẩy một tiếng. Tô Minh Tranh gần đây tốt với cô, không chỉ đơn thuần là vì cô mang thai. Người như anh, nếu muốn có con, chắc hẳn có rất nhiều phụ nữ sẵn sàng sinh cho anh. Anh tốt với cô, phần lớn là vì anh đang chuộc lỗi với cô. Cái chết của Trương Tĩnh Hoan hoàn toàn không liên quan đến cô. Anh đã trả thù nhầm người, anh đã làm một việc sai trái.
Sai lầm quá nhiều khiến người ta khó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-mua-lac-loi-ung-tay-hoa/1214197/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.