Tiêu Tiêu đỏ mặt từ phòng nghỉ chạy ra, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của A Sâm. Chung Thụy bình tĩnh thong dong đi theo sau, chẳng qua là ý cười nơi đáy mắt làm sao cũng không che giấu được.
Hai người này ở phòng nghỉ nói gì đó làm gì đó, đã khiến người ta có ý nghĩ sâu xa rồi.
A Sâm sờ sờ cằm, chỉ cần Chung Thụy không tính toán bức chết Tiêu Tiêu, như vậy là đủ rồi.
Sau đó anh ta lại nghĩ đến những hợp đồng của Tiêu Tiêu, cho dù hợp đồng có tiếp tục rất có khả năng không hoàn thành xong. Không thể không nói Chung Thụy thật sự để tâm đối với Tiêu Tiêu, ngay cả chút việc nhỏ ấy cũng chú ý tới.
Ngược lại chính anh ta là một người đại diện lại không đủ dụng tâm, nhất thời không nghĩ tới hợp đồng của Tiêu Tiêu cũng sắp đến kỳ hạn…
A Sâm nheo mắt lại, bỗng nhiên cười…
Tiêu Tiêu phỏng chừng bắt đầu gặp may, có Chung Thụy bảo vệ cô ở phía trước, con đường ngôi sao của cô sao có thể không tốt?
“…. Còn tưởng rằng cô có bao nhiêu thanh cao, hóa ra cũng chỉ là như thế thôi.” Nguyễn Tình thu vẻ mặt của hai người từ phòng nghỉ đi ra vào đáy mắt, khóe miệng mơ hồ mang theo một tia cười lạnh khinh thường.
Cô ta đứng bên cạnh Tiêu Tiêu, dùng âm thanh chỉ có hai người mới nghe, lạnh lùng nói.
Tiêu Tiêu lườm Nguyễn Tình một cái, nhíu mày: “Chuyện của tôi, còn chưa tới lượt cô phán xét. Hơn nữa, bản thân cô có bao nhiêu tốt đẹp, đừng có nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nay-ngu-cung-ai/88284/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.