Đúng nửa tiếng sau, Hạ Lan nhàn nhã bước vào phòng chờ, thư ký đi sau hiểu ý, trước khi rời đi còn đóng chặt cửa lại.
Hạ Lan ngồi xuống ghế sofa đối diện, hai chân tao nhã vắt chéo lên nhau.
"Con đến đây nhanh hơn mẹ tưởng."
Từ khi Hạ Lan bước vào phòng, Lý Thấm đã cảm thấy áp suất nơi này giảm xuống đáng kể, quả không hổ danh là nữ thần thương trường, chỉ cần nhìn thấy bà, người bên cạnh bất giác cảm nhận được áp lực tỏa ra.
Ở đây không còn người ngoài, Lý Thấm đã biết rõ mọi chuyện, Lục Dương cũng chẳng cần đóng kịch nữa.
"Một lần nợ ân tình, cả đời phải trả, chỉ là sớm còn hơn muộn. Đạo lý này, mẹ là người hiểu hơn ai hết."
Hạ Lan nhìn người đàn ông trước mặt. Khi bà đem cậu thanh niên này về nhà, lúc đó anh chỉ mang dáng vẻ non nớt, yếu đuối, thật không ngờ chỉ sau vài năm, anh lại trưởng thành, chín chắn, và thâm trầm đến như vậy. Vẻ mặt tươi cười kia vẫn không thể nào che đậy đi tất cả sự tàn độc trong con người anh. Người này, không làm kinh doanh thật uổng phí! Chỉ tiếc, chỉ vì vấn đề này, bà và Lục Dương đã bước vào chiến tranh mấy năm trời.
Hạ Lan không nhiều lời, đứng dậy rời đi.
"Hợp đồng sẽ được đưa đến trong vòng mười phút nữa. Công việc, con có thể bắt đầu làm từ ngày mai."
Căn phòng rơi vào yên ắng đến lạ thường.
Lý Thấm rớt mồ hôi hột, bầu không khí do hai người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nguoc-dau-thuong/2012694/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.