Bách Kiến bị thương không nhẹ, anh ta bị trúng hai viên đạn của cảnh sát, may mắn không vào điểm trí mạng. Vương Tiểu Mai khó khăn đỡ anh ta đi vào căn phòng, phía sau còn hai người áo đen khác, xem ra cảnh sát đúng là có ích, không phải bù nhìn, ít nhất còn khiến tổ chức này tổn thất không nhỏ.
Dương Thần Sơ nghe thấy tiếng động thì rời khỏi lòng Lục Dương, lại nghe thấy anh nói: "Xem ra các anh đang lâm vào cảnh gà bay chó sủa?"
Mặt Dương Thần Sơ méo mó, gà bay chó sủa? Người này dùng thành ngữ kiểu gì vậy?
Bách Kiến nhếch môi, anh ta khó nhọc ngồi tạm xuống sàn nhà, cắn răng nói: "Nhờ công mấy anh hùng chính nghĩa như mấy người." Vương Tiểu Mai chỉnh lại tư thế ngồi cho Bách Kiến thoải mái, cô đưa mắt ra hiệu cho một người. Người đó liền đi đến chỗ Lục Dương và Dương Thần Sơ. Cô lập tức bật chế độ chiến đấu: "Mấy người định làm gì?"
Người kia chẳng nói chẳng rằng, không biết moi đâu ra sợi dây, trói chặt hai người lại. Lục Dương đứng dậy, bẻ ngoặt tay hắn lại, sợi dây rơi xuống đất. Bách Kiến ngước mắt nhìn, thong thả khiêu khích: "Anh trói đi, nếu anh không để anh ta trói hai người lại, cô bé của anh sẽ bị tiêm một mũi thuốc đấy." Vương Tiểu Mai đứng bên cạnh Dương Thần Sơ, trên tay cô ta cầm một kim tiêm, chất lỏng trong suốt lắc lư trong ống tiêm. Dương Thần Sơ vẫn luôn để ý nhìn Lục Dương, chỉ sợ anh bị thương nên giác quan không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nguoc-dau-thuong/2012807/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.