Chương 6: Trần tiên sinh dính líu đến án lộ đề, ông ấy là đồng quan chấm thi, cũng là một trong những chủ mưu!
Chạng vạng, hai con tuấn mã màu mận chín một trước một sau phi nhanh như bay, đột nhiên có một người lao ra giữa đường, người phóng ngựa bị dọa chợt siết chặt dây cương, ngựa hí vang lên, hai vó trước nâng cao rồi lần lượt rơi xuống đất, sượt qua sát vai người cản đường, vô cùng nguy hiểm.
Người trước còn chưa lên tiếng, gia nô cưỡi ngựa phía sau đã hoảng đến nỗi suýt đứng tim, tức giận quát lên: "Ai dám cản ngựa ngoài đường thế?! Có biết lang quân nhà ta là ai không? Nếu gây ra chuyện không may, lột da cả nhà ngươi ra cũng trả không đủ!"
"Ngũ lang, là ta."
Thanh niên đang trấn an tuấn mã nghe vậy quay đầu, chỉ thấy hắn mặc một bộ đồ bắn cung dài tay màu đỏ, trên hông đeo thắt lưng chín khoen, chân mang giày da nai ống cao, lưng đeo cung tên, một tay giữ dây cương, một tay cầm roi ngựa, dưới ánh nắng chiều vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng lớp lông măng trên gương mặt nhỏ nhắn, bên tai cài nhành hoa đào hái ở ngoại ô, chói lọi rực rỡ, là thiếu niên lang tiên y nộ mã tràn đầy hăng hái.
Người này chính là Triệu Ngọc Tranh.
Triệu Ngọc Tranh nhìn kĩ kẻ cản đường, đột nhiên nở nụ cười: "Là Trần sư huynh sao? Ta còn chưa chúc mừng sư huynh cao trung, đề tên bảng vàng đâu!" Dừng một chút, nụ cười chỉ còn lại đường chỉ, quan sát Trần Phương Nhung từ trên xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nguoc-thoi-gian-song-sot/2762707/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.