Kỷ tri phủ tìm thái y quen biết kiểm tra huyết phách ngàn năm mà Triệu Bạch Ngư trình lên, chắc chắn là thật không nhầm mới dám đem nó giao đến chỗ ân sư Thập vương gia.
Thập vương gia mừng rỡ không kể xiết, lại kêu người thử nghiệm một lần nữa, đảm bảo có kì hiệu chữa trị được cổ độc mới tự mình mang đến phủ Lâm An quận vương, tận mắt nhìn thấy Hoắc Kinh Đường sử dụng huyết phách xong sắc mặt hồng hào trở lại, rốt cuộc cũng ra dáng con người thì tâm tình không khỏi vui hẳn lên, quay đầu chuẩn bị về ban thưởng cho Kỷ tri phủ.
Nhưng nói thật, Kỷ tri phủ không dám tham công.
Thập vương gia: "Hóa ra là Triệu gia tứ lang Triệu Bạch Ngư à? Là cháu ngoại lớn, cháu dâu tương lai mà ta chưa từng gặp mặt đó sao?"
Chuyện Xương Bình làm năm đó quá xấu xa, đến cả ông cũng không muốn nhìn mặt Triệu Bạch Ngư, những năm này cứ mặc cho y lớn lên một mình ở hậu trạch Triệu phủ, nay bị ép gả đi cũng không ai thay y ra mặt, có thể tưởng tượng được cuộc sống không có nhiều điều như ý.
"Nó có biết huyết phách ngàn năm là để cho ai dùng không?"
Kỷ tri phủ chắp tay nói: "Học sinh chỉ nói là ân sư tìm thuốc giúp quý nhân, hơn nữa học sinh cũng mới biết, quý nhân đó chính là quận vương."
Thập vương gia: "Ngươi nói nó muốn thay ân sư của nó cầu một ân điển, vậy ân sư của nó là ai?"
Kỷ tri phủ: "Lễ bộ Thị lang Trần Sư Đạo."
Thập vương gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nguoc-thoi-gian-song-sot/2762710/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.