Trong lúc Xương Bình và Triệu Bạch Ngư bị giam lỏng, triều thần đã nhìn ra được suy nghĩ của Nguyên Thú đế, cho nên không dám vạ miệng, chỉ bí mật hành động, phủ kinh đô ngoài mặt bình lặng thực chất sóng ngầm cuồn cuộn.
Phía trước có cuộc đàm phán hòa bình của Đại Hạ thua trận, sau đó còn có cung yến, tạm thời triều đình đã dời sự chú ý sang bên này, quả thật là xoa dịu được bầu không khí của đại án Lưỡng Giang và thái độ của người dân.
Đám người Trần Sư Đạo vẫn còn đang điều hướng dư luận ở dân gian, sau đó đảng Thái tử mới hiểu được ý dân là thứ tốt cho nên cũng muốn tác động vào dư luận, nhưng người dân bình thường không đọc sách không biết chữ, người không hồ đồ mà lòng cũng rộng rãi sáng sủa, làm sao mà ý kiến và thái độ của họ có thể dễ dàng bị đảo ngược như vậy được, huống chi những người có thể đại diện phát biểu cho tính ngôn luận đều là người đọc sách, thực tế là một đám văn thần kính trọng Trần Sư Đạo.
Vì vậy cho nên quyền phát biểu dư tình vẫn được khống chế trong tay phe của Trần Sư Đạo, để hưởng ứng theo ý Nguyên Thú đế, gần đây các buổi công chúng hội nghị cùng các văn nhân để phát biểu quan điểm chính trị ở quán rượu đã được giảm bớt, đỡ để một vài người vì cảm xúc quá mãnh liệt mà chạy lên trên gõ trống cáo trạng rồi lại chọc giận Nguyên Thú đế nữa.
Có điều ngoài rạp hát thì vẫn lặng lẽ trình diễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nguoc-thoi-gian-song-sot/2762788/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.