Tạ thị và Triệu Bá Ung bị tin Triệu Bạch Ngư sẵn lòng gặp mặt nện vào đầu choáng váng, thoáng chốc không kịp phản ứng.
Tiểu hoàng môn thúc giục: "Triệu đại nhân? Triệu tế chấp? Triệu phu nhân!"
"À...!À." Tạ thị hoàn hồn, tháo vòng tay xuống nhét vào tay tiểu hoàng môn, "Đa tạ công công."
Tạ thị và Triệu Bá Ung đều nở nụ cười.
"Tạ công công cát ngôn."
Nói xong, hai người nhanh chân bước lên bậc thang, đi vào cửa điện.
Dường như Tạ thị nhớ ra điều gì đó, lập tức khựng lại, sửa sang tóc tai, chỉnh lại trâm cài đầu bị lệch, sau đó dùng khăn tay chà mạnh lên mặt để cho bản thân bà thoạt nhìn tươi tắn hơn, rồi bà vuốt áo quần phẳng phiu, tự nhủ: "Không thể để ngũ lang hiểu lầm ta bán thảm được, thằng bé sẽ khó xử lắm."
Tiểu hoàng môn cảm thấy ngạc nhiên, sao phải đến mức này?
Nếu như cha mẹ ruột của gã là Tế chấp đương triều thì gã đã vừa lăn vừa bò đi nhận tổ quy tông từ lâu rồi, vả lại trên đời này có con cái nào mà không nhận cha mẹ ruột cơ chứ?
Triệu tế chấp cũng gật đầu, bắt tay chỉnh đốn vẻ ngoài của mình, còn hỏi thăm tiểu hoàng môn xem trông ông có dễ nhìn chưa, nhận được lời khẳng định rồi mới an tâm.
Tâm thần bất an một lát, hai người mới gom hết can đảm bước vào thiên điện, vừa nhìn thấy Triệu Bạch Ngư, ánh mắt đã dính chặt lên người y không rời ra nổi.
Những gì có liên quan đến Triệu Bạch Ngư sao mà lại thưa thớt đến thế,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nguoc-thoi-gian-song-sot/2762793/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.