Trương Hướng Đông về đến nhà thì đã gần mười hai giờ khuya.
Trong nhà, vợ con anh ta đã ngủ từ lâu.
Anh ta nhẹ tay nhẹ chân rửa mặt xong, thay chiếc quần đùi và áo ba lỗ, rồi bước vào phòng ngủ chính, nhẹ nhàng kéo chăn lên giường.
Vừa mới nằm xuống, đã có một cánh tay vòng qua ôm lấy eo anh ta.
“Chưa ngủ sao?”
“Tỉnh rồi.”
Giọng La Ngọc Mai mang theo chút ngái ngủ lười biếng:
“Tiểu Giang đã đến bệnh viện rồi, có cách cứu đồng chí Trần Nguyệt không?”
“Ừ, cô ấy nói ba ngày nữa, chất độc trong cơ thể Trần Nguyệt sẽ được giải hết.”
Nhắc đến chuyện này, giọng điệu của Trương Hướng Đông đã nhẹ nhõm hơn hẳn so với mấy hôm trước.
La Ngọc Mai nghe ra ngay.
Cô lại đưa tay lên chạm vào giữa lông mày anh ta, muốn xem anh ta có còn đang cau mày nữa không.
Trương Hướng Đông bận túi bụi cả tháng nay, đã lâu rồi không gần gũi với vợ.
Giờ phút này, vợ chủ động chạm vào, khiến anh ta không khỏi xao lòng.
Anh ta đưa tay ra, chộp lấy tay La Ngọc Mai.
“Sao vậy?”
La Ngọc Mai hỏi.
“Đồng chí Ngọc Mai.”
“Gì vậy?”
“Chính sách kế hoạch hóa gia đình sắp triển khai rồi.”
Trương Hướng Đông đột nhiên nhắc đến một chuyện mà trong mắt La Ngọc Mai hoàn toàn chẳng liên quan gì.
La Ngọc Mai ngẩn ra:
“Sao thế?”
Ngay giây sau, người vốn đang tựa vào lòng anh ta, lập tức bị đè xuống dưới thân.
“Anh muốn nói, hay là chúng ta tranh thủ sinh thêm một cô con gái?”
La Ngọc Mai…
Có một khoảnh khắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-tan-hon-theo-chong-nhap-ngu-co-lien-nhap-vien/2851619/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.