Câu hỏi này khiến Kế Thanh Dương nhất thời ngây ngẩn.
Y nhìn về phía Lý Doanh, đôi mắt nàng cũng hiện lên vẻ căng thẳng. Ánh mắt Kế Thanh Dương dừng lại trên gương mặt nàng hồi lâu, rồi mới dời đi, lắc đầu.
Câu trả lời của y vốn nằm trong dự liệu của Thôi Tuần. Rõ ràng Kế Thanh Dương có tình cảm với Lý Doanh, thì làm sao có thể ra tay với nàng được?
Thôi Tuần tiếp tục hỏi: “Vậy đêm đó, đã xảy ra chuyện gì?”
Chuyện gì đã khiến y không thể ra tay?
Kế Thanh Dương mím chặt môi, ký ức mà y không muốn nhớ lại nhất cuối cùng cũng tuôn dần ra khỏi miệng.
–
Kế Thanh Dương đúng là đã yêu thầm Lý Doanh. Sau buổi hội đèn Thượng Nguyên, y đã đem lòng yêu nàng. Nhưng y cũng hiểu rõ thân phận mình thấp kém đến nhường nào, làm sao xứng với nàng công chúa cao quý của Đại Chu?
Cho nên, y chỉ có thể giấu kín tình cảm này trong lòng, không để ai hay biết.
Trước mặt người khác, y là một vũ hầu của Bách Kỵ Tư, thông minh tháo vát, nhưng sau lưng, y chỉ là một thiếu niên hèn mọn, đem lòng thầm mến Lý Doanh. Y sẽ cống hiến hết mình trong Bách Kỵ Tư, chỉ vì muốn có nhiều cơ hội vào cung hơn, y cũng sẽ kiên nhẫn đứng đợi ở những nơi nàng đi qua, chỉ để trộm nhìn dáng hình thanh thoát từ xa của nàng. Tình yêu của y, dịu dàng, khắc chế, đầy sự cẩn trọng.
Chẳng bao lâu sau, Lý Doanh đã có vị hôn phu, đó là Trịnh Quân, đích tử của gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321661/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.