Lý Doanh muốn Ngư Phù Nguy làm một việc, chính là tìm đến vũ hầu Lưu Cửu của Sát Sự Thính, nhờ hắn cử các ám thám theo dõi đoàn xe áp tải thủ cấp của Quách Cần Uy.
Ngư Phù Nguy vốn cho rằng hiện nay Thôi Tuần đã rơi vào cảnh nguy nan nên hẳn các vũ hầu của Sát Sự Thính sẽ không chịu tuân lệnh, nhưng không ngờ khi hắn lấy ra thư tay của Thôi Tuần, Lưu Cửu lại cung kính nhận lấy. Y nói: “Phiền lang quân về bẩm báo với Thiếu khanh, mỗ nhất định sẽ không phụ sứ mệnh.”
Ngư Phù Nguy hơi sững lại, nhớ đến lời của Lý Doanh đêm qua, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Bình thường, Thôi Thiếu khanh đối đãi với các ngươi rất tốt sao?”
Lưu Cửu rõ ràng ngẩn ra, Ngư Phù Nguy liền rút trong túi ra một mẩu bạc vụn, đưa tới trước mặt Lưu Cửu: “Đây là việc mỗ muốn biết, không liên quan đến Thôi Thiếu khanh. Mỗ cam đoan sẽ không tiết lộ lời ngươi nói cho Thôi Tuần biết, nếu không, mỗ chết không có chỗ chôn thây.”
Ngư Phù Nguy đã thốt ra lời thề độc như vậy, Lưu Cửu rốt cuộc cũng chịu mở miệng. Hắn suy nghĩ một chút về sự lạnh nhạt thường ngày của Thôi Tuần, rồi đáp: “Cũng không hẳn là rất tốt.”
Dù sao, cũng không giống một số quan viên khác đối với thuộc hạ hết sức ân cần, quan tâm đủ đường.
Ngư Phù Nguy càng không hiểu: “Nếu không tốt, vậy tại sao khi hắn lâm cảnh tù tội, các ngươi vẫn nguyện ý làm việc cho hắn?”
Lưu Cửu suy nghĩ một lát, nói: “Thiếu khanh đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321718/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.