Đinh Tĩnh không chết, nhưng cũng không thể tiếp tục sống dưới thân phận “Đinh Tĩnh” nữa. Thiên hạ rộng lớn, ông ta đã không còn nơi để đi.
Cuối cùng, Thôi Tuần nói với ông ta: “Đã chết rồi thì đừng để người chết sống lại làm gì. Ta đang thiếu một người làm việc nặng, ngươi có thể làm gia nô của ta.”
Khi nói câu này, giọng điệu hắn hờ hững, cao cao tại thượng, như thể đang bố thí. Nhưng Đinh Tĩnh hiểu đây không phải bố thí, mà là cứu rỗi.
Hắn đang cho ông ta một chốn dung thân.
Đinh Tĩnh xấu hổ, nhục nhã nhưng vẫn gật đầu chấp nhận. Ông ta ở lại Thôi phủ, song không thể nào quên được cảnh bản thân quỳ gối ở vương đình Đột Quyết, cúi đầu trước Khả hãn Ni Đô, nói ra lời thề: “Nguyện quy phục Đột Quyết, đời này kiếp này không còn trung thành với Đại Chu nữa.”
Thôi Tuần đã thức tỉnh lòng tự tôn trong ông ta. Ông ta hổ thẹn với chính những lời hàng phục mình từng nói, nên tự trừng phạt bản thân, không mở miệng thêm lần nào nữa. Từ đó, Đinh Tĩnh biến mất khỏi thế gian, chỉ còn lại một lão nô bộc câm lặng, vô danh trong Thôi phủ.
–
Sau khi trở thành người câm, Đinh Tĩnh bắt đầu giúp Thôi Tuần bán đi gia sản, dùng tiền bạc chu cấp cho thân quyến của Thiên Uy quân. Thôi Tuần bảo ông làm gì, ông sẽ làm nấy; Thôi Tuần không cho phép, ông cũng tuyệt đối không làm. Dù mơ hồ cảm thấy Thôi Tuần đang âm thầm thực hiện một chuyện gì đó, nhưng Thôi Tuần không nói, ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321836/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.