Đêm tối mịt mù, ánh trăng lạnh như lưỡi câu sắc bén. Lý Doanh đứng từ xa nhìn cánh cửa gỗ son của phủ Thôi Tuần, lòng nàng trĩu nặng, thực sự không muốn bước vào. Nhưng nàng đã hứa với Thịnh Vân Đình, không thể không vào.
Lý Doanh cắn nhẹ môi, bóng hình trong suốt xuyên qua cánh cửa đóng chặt, bước vào trong.
Nàng đi qua sân vườn với cây hải đường, những chú chim non trong tổ trên cây dường như cảm nhận được sự hiện diện của nàng, bất chợt kêu lên chiêm chiếp. Lý Doanh ngước mắt nhìn tổ chim, ánh mắt thoáng qua một tia dịu dàng, nhưng nhanh chóng, nàng lại cúi đầu, bàn tay phải giấu trong tay áo siết chặt lấy đoạn móng tay bị đứt nơi tay trái. Cơn đau buốt khiến đầu óc nàng tỉnh táo hơn, nàng nhìn về phía thư phòng của Thôi Tuần, ánh mắt lạnh lẽo như băng, từng bước một tiến về phía trước.
Trong thư phòng, Thôi Tuần khoác trên người áo choàng đen tuyền, tay cầm bút đang viết tấu chương lên tờ giấy gai trắng. Bệnh tới như núi đổ, chỉ viết được vài chữ, hắn đã ngừng lại, che miệng ho khan. Sau cơn ho, hắn lại điềm tĩnh cầm lấy bút, tiếp tục viết. Dưới ánh đèn dầu bằng sứ trắng nhạt màu, cổ tay cầm bút của hắn lộ rõ những đường gân xanh, bóng dáng gầy gò khom xuống bàn khiến hắn trông càng thêm tiều tụy.
Lý Doanh lặng lẽ đứng ngoài thư phòng nhìn vào. Con người này giờ đây yếu ớt đến mức khó mà tin nổi, rằng hắn từng là một thành viên của Thiên Uy quân, từng giương đao cầm kiếm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321877/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.