Về sau Mạc Ninh hồi tưởng lại, lúc ấy khoảng cách giữa họ ít nhất cũng phải năm thước hoặc hơn, mà cô lại có thể thấy rõ cảm xúc trong ánh mắt anh, đó là kinh ngạc, kinh ngạc kèm theo chút xua đuổi, thật giống người đàn ông xa lạ ở đối diện nhà cô lúc nào cũng tìm đủ các loại lý do để vào nhà cô kể cả cô có xua đuổi.
Phản ứng của cô rất khéo léo, Cố Chuẩn và cô chào hỏi, cô không mở miệng trước, tầm mắt của cô vẫn dừng ở một bức tranh treo trên phòng khách.
Ánh mắt nhìn đến mái tóc ướt nhẹp của Cố Chuẩn, sắc mặt và bộ dáng thật không tốt, có lẽ là tâm tình không tốt, trực giác Mạc Ninh nghĩ. Anh đến gần sô pha trước khi hô một tiếng “Ba”, sau đó nói với Mạc Ninh: “Mạc tiểu thư tốt lành.”
Mạc Ninh đáp: “Cố tổng tốt lành.”
Cố Chuẩn gật đầu: “Thật xin lỗi, đi trước một chút.” Da mặt anh dưới sự phụ trợ của quần áo đen trở nên thật trắng, sắc mặt lại rất đen.
Mạc Ninh rất oán hận cái biểu tình như không có gì kia, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười tỏ vẻ đã hiểu.
Thân ảnh Cố Chuẩn tạm dừng ở nhà ăn, sau khi buông túi giấy ra anh trực tiếp đi lên tầng. Sau khi anh biến mất, Cố Khải Nguyên thu hồi tầm mắt, thở dài nói với Mạc Ninh: “Khi nó về nhà là không khí lại đè ép và trầm xuống, cô có cảm thấy không?”
Chỉ cảm thấy thôi á? Mạc Ninh thầm nghĩ. Nhất thời không biết nên trả lời vấn đề này thế nào,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/den-an-den/72913/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.