“Không có đi đâu, anh tránh ra, em thật sự rất mệt mỏi, có chuyện gì mai chúng ta lại nói.” Lâm Cảnh Nguyệt day day huyệt thái dương, xế chiều hôm nay cùng Hàn Mộ Vân gặp mặt đã phí hết tinh lực của cô, bây giờ cô thật sự không muốn có bất kỳ dính líu gì đến hắn. Bỗng nhiên, nghe được câu này, sức lực trên tay Hà Tử Nghiệp liền gia tăng, khiến Lâm Cảnh Nguyệt hô đau một tiếng, anh muốn bóp nát bả vai cô sao? “Tôi thật sự không biết chỉ đi ra ngoài một chút lại có thể khiến cho cô mệt mỏi đến như vậy.” Âm thanh của anh lạnh lẽo đến vô cùng, giống như thổi gió lạnh vào trong xương, khiến lòng cô cũng đau đớn. Anh trừng mắt lạnh lùng nhìn cô như vậy không thể cùng so sánh với người mặc dù bá đạo nhưng luôn dịu dàng vô cùng mà cô vẫn luôn biết kia.
“Ý anh là gì?” Lâm Cảnh Nguyệt chặt hất cánh tay đang giam cầm mình, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào anh, âm thanh mangt heo chút tức giận. Cô chỉ là đi ra ngoài một chút, vì sao anh lại phản ứng lớn như vậy, chẳng lẽ anh không thấy cô thật sự mệt mỏi sao?
“Trong lòng cô tự rõ” Ánh mắt Hà Tử Nghiệp híp lại: “Nói đi, xế chiều đã cùng tên nào hẹn hò?” Dứt lời còn sợ chưa đủ liền tăng thêm một câu: “Có phải là tên mà cô thường nói thầm trong miệng, Trần Tử Kiện?”
Lâm Cảnh Nguyệt tức cười, thường nói thầm? Cô không phải chỉ nói qua một lần ư, anh vẫn còn nhớ như vậy? “Anh không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/den-luot-em-yeu-anh/2326075/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.