"Bạn trai cậu là trợ giảng của lớp à? Không phải anh ấy không học môn này sao?" Giọng Ngôn Từ bất ngờ vang lên bên tai tôi.
Buổi học đầu tiên của Trí Ban, Ngôn Từ hỏi tôi sao Chu Châu không đi cùng, tôi đã quả quyết trả lời: Anh ấy không học môn này!
Nhưng mà.
Sao tôi biết anh ấy là nghiên cứu sinh năm nhất của Thanh Hoa chứ!
Năm nay còn làm trợ giảng của Trí Ban nữa!
Tôi nhất thời cạn lời, chỉ biết cười trừ với Ngôn Từ: "Bọn mình mới quen, nên cũng không rõ..."
"Vậy à."
Ngôn Từ không tỏ ý kiến gì.
18.
Tiết học của giáo sư kết thúc, đầu óc tôi ong ong với đủ loại lý thuyết.
Chuông vừa reo tôi đã gục luôn xuống bàn.
Ngôn Từ vỗ vai tôi: "Sao thế?"
"Không, không sao."
"Vậy tôi đi trước nhé?"
"Hả?" Cậu ấy muốn đi? Tôi lập tức vùng dậy: "Đợi tôi với!"
Tôi vừa bước ra khỏi chỗ ngồi.
Cổ tay đã bị ai đó nắm lại.
Quay đầu lại thì thấy Chu Châu đang nhíu mày nhìn tôi: "Đông người thế này, chạy làm gì?"
"À, em..." Tôi ngó ra ngoài, Ngôn Từ đã ra khỏi cửa rồi.
Nhìn cảnh hàng chục sinh viên chen chúc nhau xuống cầu thang, chắc là không đuổi kịp nữa...
Haiz.
Tôi nói nhỏ với Chu Châu: "Ngôn Từ vừa mới đi ra, em định đuổi theo cậu ấy!"
"Vậy à..."
"Ừm ừm!"
Chu Châu khẽ cười, học theo tôi ghé sát tai lại, cũng hạ giọng xuống mức thấp nhất.
"Tiếc thật đấy, em không đuổi kịp."
Tôi nhăn mặt.
Chu Châu nhướng mày, định nói thêm gì đó thì có mấy bạn học đến xin WeChat của anh ấy.
"Chu Châu, thêm WeChat đi!"
Là một nhóm nữ sinh, lại còn rất xinh đẹp.
Ánh mắt nhìn Chu Châu sáng lấp lánh.
Tôi hiểu ngay.
Thế là tôi vỗ vai anh một cái rõ kêu: "Vậy em về trường trước nhé."
Chu Châu không kịp nói gì.
Mãi đến khi tôi ra khỏi cửa mới nhận được một tin nhắn.
Là Chu Châu gửi đến, bằng tin nhắn thoại.
"Đợi anh ở ngoài, đừng đi đâu cả. Cùng ăn trưa."
Bên phía Chu Châu có vẻ ồn ào, chắc là vẫn còn bị người ta vây quanh trong lớp.
Chỉ cần tưởng tượng ra vẻ mặt bất đắc dĩ của anh ấy.
Tôi đã thấy buồn cười rồi.
Đứng đợi bên ngoài hơi chán, tôi nhớ Chu Châu cũng từng trêu tôi mấy lần, bây giờ...
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu.
Hehe.
Tôi cười ranh mãnh, tay bấm vào nút ghi âm.
Bắt chước một câu đang hot trên mạng.
Gửi thành công!
Mừng thầm trong bụng rồi tắt điện thoại, chờ Chu Châu trả lời.
Chẳng mấy chốc, điện thoại reo lên.
Giọng Chu Châu nghiến răng ken két: "Lâm Thanh, vừa nãy anh bật loa ngoài!!!"
Qua màn hình điện thoại vẫn cảm nhận được cơn giận của anh ấy.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.