CHƯƠNG 27: LẠI CHUNG PHÒNG
Mục Nhất Dương toan kéo Cao Minh đi.
"Hai người chưa đi được đâu." - Tiếng nói ấy vang lên, triệt để làm thức tỉnh hai người họ khỏi mùi vị phiến tình, cũng là muốn ngăn cản họ.
Mục Nhất Dương sửng sốt:
"Tiểu Huyền, sao muội lại ở đây?"
"Sư phụ bảo muội tới bắt huynh về." - Vương Thanh Huyền nghiêm túc.
"Thật sao?" Mục Nhất Dương giả bộ nhăn mặt.
"Đúng vậy a!" - Bắt đầu có dấu hiệu của sự đùa cợt. Vương Thanh Huyền không tiếp tục giả bộ được nữa, cười hì hì nhìn Mục Nhất Dương.
"Haha, sao muội lại nỡ lòng làm như vậy chứ?" - Mục Nhất Dương được đà lấn tới.
"Haha...mấy lần trước huynh trốn đi, toàn là muội bao che. Lần này cũng không ngoại lệ, mau mau đi đi."
"Dĩ nhiên rồi!"
Hai người họ định quay đi, Vương Thanh Huyền lại nhớ ra chuyện gì đó:
"À khoan đã, đừng quên điều mà huynh đã hứa?"
"Ta hứa cái gì?" - Mục Nhất Dương hồ đồ. Ngày còn nhỏ, để lừa Vương Thanh Huyền, cậu đã lừa lọc cô bé rất nhiều, đến bây giờ còn không thể nhớ rõ nữa.
"Huynh đã hứa sẽ dùng công phu nấu ăn mà muội truyền cho, để mang một sư tẩu về."
Mục Nhất Dương thất thần. Tiêu rồi, lần trước trốn đi, bị Vương Thanh Huyền bắt gặp, lại hứa đại cái này đúng là "Bệnh từ cái miệng mà vô, họa cũng từ cái miệng mà ra."
Vương Thanh Huyền tiếp tục gặng hỏi. "Huynh đã tìm được tỉ ấy chưa?"
"...."
"Vậy là chưa rồi. Hix, muội thân là nữ nhi, từ nhỏ đến lớn lại sống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/den-va-trang/922526/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.