-Này, tôi đã bảo là dừng lại mà. Nếu không thì đừng trách sao Bọ Cạo Đen này không báo trước.
-Bọ Cạo đen???... đi thôi tụi bây, đại ca trường CBK đó – ai đó đá thêm một phát nữa vào bụng Nó khiến Nó đau quặng lên – xem như hôm nay mày gặp may đó, lần sau gặp lại thì đừng có trách sao bọn tao độc ác…
Khi đám con gái hung hăng bỏ đi, Bọ Cạp Đen tiến lại gần Nó hỏi han:
-Này, cô gì ơi! Cô có sao không?...ơ... chẳng phải “cóc ghẻ đây sao?!
Nó yếu ớt trả lời:
-Đã bảo là không được gọi tôi bằng “cóc ghẻ mà”.
Bọ Cạp Đen bật cười:
-Hì... thế cô tên gì?
-... Quỳnh Như...
-Vậy... tôi đưa cóc... à không...Quỳnh Như đến bệnh viện nhé.
-Không cần đâu – Nó trả lời một cách mệt nhọc – tôi không muốn đến bệnh viện.
-Hay là tôi đưa cô về nhà nhé.
-...
-Im lặng có nghĩa là đồng ý rồi nha. Cô đi nổi không?
-...
-Haiz...lên đi! – Bọ Cạp đen quỳ xuống đưa tấm lưng rộng lớn về phía Nó.
-...
-Nhanh lên nào! Hay là cô muốn tôi bế cô?!
nó nhăn mặt nhìn Bọ Cạp Đen rồi đưa tay cho anh ta kéo Nó đứng lên. Nó tựa hết cơ thể mệt mỏi đầy rẩy vết thương không còn chút sức lực vào lưng Bọ Cạp Đen mặc cho anh ta cõng Nó đi. Ngồi trên lưng anh ta Nó ngoảnh đầu lại nhìn con ngựa sắt yêu dấu của mình:
-Mà còn xe đạp của tôi thì sao?
-Hả ...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/devil-angel/2208383/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.