Trong làng dần khôi phục sự bình yên nhưng mọi người không vì thế mà yên tâm được, bởi vì bọn họ tận mắt nhìn thấy ác ma Bách Trần mang một ác ma khác về nhà.
Mọi người vẫn trốn trong phòng như cũ, ngoài đường không có một bóng người. Ôn Tu nhìn Bách Trần đi phía trước, nghe thấy những âm thanh lo sợ bất an của mọi người.
Bách Trần mang lính gác đã ngất xỉu kia về nhà kho, hơn nữa còn cấm Ôn Tu đến gần. Hắn vẫn chưa biết gì về con sâu trong cơ thể mình, tuyệt đối sẽ không để Ôn Tu liều lĩnh làm việc nguy hiểm.
Ôn Tu vẫn đứng ngoài cửa không chịu đi, còn nói nếu Bách Trần không để mình vào trong thì sẽ nói thân phận dẫn đường của mình cho tất cả mọi người trong làng biết, Nếu Ôn Tu thật sự làm như vậy thì ba mẹ nuôi và dân làng đối xử với cậu như thế nào rất khó nói. Bình thường cậu ngoan ngoãn nghe lời là vậy nhưng đến lúc kiên trì cũng tuyệt không nhượng bộ.
Bách Trần đã trải qua đau đớn khi người thân không tin tưởng, đương nhiên biết cảm giác kia không hề dễ chịu. Hắn còn có thể làm gì được chứ, cuối cùng vẫn chỉ có thể để Ôn Tu vào, cơ mà kèm theo một điều kiện: "Đừng đến gần tôi quá."
Bách Trần đoán loại sâu này là nguyên nhân chính khiến lính gác rơi vào trạng thái phát cuồng, bởi vì mặc dù hắn chưa mất đi lý trí ngay nhưng vẫn có thể cảm nhận được năm giác quan của mình dần trở nên hỗn loạn, hắn không dám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-bien-linh-gac-dan-duong/2169408/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.