Thiên Tống bưng chén rượu, ngắm nhìn Như Băng khảy khúc “Tửu Phùng”. Nàng vừa khảy đàn vừa hát :
“Dạ tình hảo tửu tri tân khách.
Giai nhân thu nhãn tầm tri kỷ
Nhất niên bất kiến dạ bồi hồi
Tao phùng diện ngộ nhứt lệ sa”
Tiếng nhạc phối cùng với giọng hát của nàng nghe vừa có chất ai oán, vừa đượm một nỗi sầu mênh mang len lén xâm chiếm tâm hồn Trương Thiên Tống.
Y bưng chén rượu trên tay. Nhưng như thể không màn đến chén rượu đó mà chỉ rọi mắt ngắm nhìn nàng. Khi Như Băng hát xong và ngưng đàn, Thiên Tống bất giác cảm nhận cái gì đó hụt hẫng trong mình, sự hụt hẫng kia lan nhanh vào mọi ngóc ngách suy tư của Thiên Tống. Bất giác y không kềm chế được mà buông tiếng thở dài.
Như Băng đặt cây đàn tỳ bà xuống giá đỡ rồi bước đến bên Thiên Tống.
Nàng nhìn gã :
- Thiên Tống huynh đang nghĩ gì?
Y nhìn nàng mỉm cười :
- Nàng đoán xem.
- Thiên Tống huynh đang nhớ về Bạch Hảo Dung.
Thiên Tống uống cạn chén rượu, rồi đặt xuống trước mặt mình.
Như Băng bưng lấy vò rượu chuốc đầy chén rượu y. Thiên Tống nhìn nàng chuốc rượu, ôn nhu nói :
- Nàng nghĩ ta đang nhớ về Bạch Hảo Dung?
Như Băng gật đầu.
- Như Băng... Nàng đoán sai rồi. Bạch Hảo Dung lụi tàn trong tâm tưởng của Thiên Tống. Ta đang nghĩ đến điều khác.
Như Băng hỏi :
- Huynh đang nghĩ đến điều gì?
- Quan hệ giữa ta với nàng.
- Mối quan hệ giữa Như Băng với Thiên Tống tạo ra trong huynh những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-kiem-khach/2106862/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.