>
Cô sinh ra trong cảnh nghèo túng, không phải người từ nhỏ đã biết phải sử dụng và phối hợp đồ xa xỉ như thế nào giống Tăng Tư Tuệ.
Cô càng không thể hiểu được vì sao phải tiêu mấy vạn tệ mua một chiếc túi xách để làm cái gì.
-Nữu Nữu à, túi xách là bộ mặt của con gái đấy! Mua túi là không tiết kiệm được đâu! Em có biết chị có bao nhiêu cái túi không? Hai năm nay ít ra cũng phải mua đến trên trăm cái rồi đấy, chưa kể các anh các chú đi nước ngoài mua bản giới hạn về cho bao nhiêu là bao nhiêu, lúc nào về chị cho em mấy cái.
Tăng Tư Tuệ ôm vai Dương Tử Mi mà nói.
Dương Tử Mi đổ cả mồ hôi.
Con nhà giàu đúng là đặc biệt thật, vèo cái là bỏ mấy vạn thậm chí là cả chục vạn để mua một cái túi xách được ngay.
Còn con nhà nghèo khó lúc nào cũng phải sầu lo vì miếng cơm manh áo.
Cô không khỏi nhớ về kiếp trước bi thảm của mình.
Những năm tháng ấy để có thể kiếm được mấy đồng một ngày mà cô thường phải ngồi xổm ven đường như một đứa ăn mày, lôi kéo người qua đường để giả thần giả quỷ.
Nếu khi đó gặp được chị họ như Tăng Tư Tuệ rồi xin cô một chiếc túi xách đem bán thì mình sẽ sống tốt hơn biết bao nhiêu.
Thấy Dương Tử Mi cúi đầu trầm tư, Tăng Tư Tuệ lại nghĩ là cô đang ngại ngần.
-Nữu Nữu à, chị cho em là lẽ đương nhiên chị vui vẻ cho, em vui vẻ nhận là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/2182481/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.