>
Vì thế Dương Tử Mi không thể làm gì khác hơn ngoài việc hát thêm một lần nữa.
Lần này lấy lại được sự tự tin nên cô hát còn hay hơn trước, truyền tải hết ý cảnh như thơ như tranh của bài hát này ra, khiến tất cả mọi người đều say mê.
Đứng cách cô không xa là một chàng trai mặc áo trắng.
Anh nhìn cô với vẻ si ngốc, vừa chìm đắm trong tiếng hát tự nhiên tuyệt vời kia của cô vừa hừ giọng hát theo:
- Anh như chú cá nhỏ trong ao sen của em
Chỉ muốn cùng em gìn giữ bóng trăng sáng ngời ấy
Tung tăng bơi lội qua bốn mùa, sen vẫn vương hương
Đợi chờ bóng em in trên mặt nước…
- Tử Mi, anh chỉ mong có thể được giống như con cá kia, có thể ở trong ao sen của em, gìn giữ bóng trăng sáng trong kia mãi mãi.
Anh cúi đầu, lầm bầm nói.
Dường như cảm giác được gì đó, Dương Tử Mi khẽ đưa mắt nhìn sang, sau đó cô nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của Mẫn Cương.
Đời trước, mỗi khi cô hát bài hát này một mình, trong đầu cô đều tràn ngập hình bóng của anh, mong đợi mình có thể được tung tăng bơi lội bên cạnh anh giống như chú cá đó.
Nhưng vừa rồi, khi cô hát bài hát này, người cô nghĩ đến lại là Long Trục Thiên.
Cô mong đợi Long Trục Thiên có thể sớm ngày trở về, để hai người có thể ở bên nhau mãi mãi, cùng nhau chìm vào giấc ngủ dưới ánh trăng sáng trong, cùng nhau tỉnh giấc dưới vầng thái dương sáng ngời.
Nhưng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/2182545/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.