Có câu võ công có cao, cũng không đấu lại dao phay, tường đồng vách sắt, cũng chống không lại đạn đạo.
Bắp quá hung tàn, chúng ta có thể bức gốc! Bức không lên, thì bẻ gãy eo! Tống Mặc không tin, mấy trăm người sống nhăn còn không đối phó được với mấy cây bắp!
Touro anh dũng được nâng vào phòng khám chui. Kỵ sĩ vàng Airth lại lần nữa được lên sàn diễn, đứng cách ruộng bắp năm mét, đấu khí màu vàng trên người bùng phát, trường kiếm được tuốt ra, gầm to một tiếng, một đường kiếm khí sắc bén quét tới ruộng bắp! Bắp vừa rồi còn uy phong bát diện, lập tức lũ lượt ngã xuống, ủ rũ nhụt chí. Đúng như Tống Mặc dự liệu, chỉ cần chém thân bắp, hạt bắp ở trên, sẽ không còn chút lực sát thương nào.
Thân hình Airth chấn động, bắt đầu vung kiếm đại sát tứ phương, Tống Mặc lập tức tổ chức lãnh dân đi nhặt bắp. Bắp còn thô hơn cả cổ tay, lột lá bì xanh mướt ra, chính là trái bắp đầy nhóc hạt vàng, nhịn không được cắn một miếng, cho dù còn sống, cũng không có vị đắng chát nào, chỉ tràn đầy ngọt ngào.
Tống Mặc ngồi bên ruộng, cầm trái bắp cười híp cả mắt. Đồ tốt nha, tuyệt đối là đồ tốt! Bắp bội thu, khiến trong đầu y lại nghĩ tới một loại thức ăn có thể kiếm tiền, kẹo bắp.
Hình dáng xinh đẹp, vào miệng giòn xốp, thuận tiện mang theo, vừa có thể ăn no, vừa có thể làm đồ ăn vặt. Khác với đường trắng, kẹo bắp bất luận là tiêu thụ theo tốp hay tiêu thụ đơn, đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-the-dai-linh-chu/361750/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.