[]: Dạ lai lai phong vũ thanh: Đêm qua nghe tiếng gió và mưa
Tuy rằng ta thật cao hứng bản thân có năng lực để biến ra loại sinh vật sống này, thế nhưng —— thân ái, nếu ngươi không nằm nhoài trên đầu ta, ta sẽ càng yêu ngươi hơn.
—— Đường Thời độc thoại nội tâm.
Y bắt con chim nhỏ trên đỉnh đầu xuống, nắm ở trong lòng bàn tay, nhìn tên tiểu tử này vẫn luôn lúc lắc cái đầu nhỏ đầy lông xù, trông rất giống mấy con chim máy móc.
Nắm con chim nhỏ luôn kêu chi chít này, Đường Thời nhìn về phía 'Trùng Nhị bảo giám'.
Một câu "Xứ xứ văn đề điểu" đã chuyển thành màu đỏ thắm cả câu, từ " Điểu " kia càng thêm sáng rõ, quả thực khiến Đường Thời có chút kỳ quái lại vui sướng.
Quả nhiên mình tu luyện đúng, tu luyện 'Trùng nhị bảo giám', đều có bước đi.
Mở ra thơ từ, kích hoạt ý tưởng nào đó, sau đó huyễn hóa ý tưởng trên, cuối cùng từ cảnh giới phải tu luyện ra đầy đủ ý cảnh.
Mà ba loại cảnh giới của 'Nhân gian từ thoại', cũng là ba loại cảnh giới của 'Trùng nhị bảo giám', vọng cảnh, khổ cảnh, ngộ cảnh.
Đường Thời không đoán được cảnh giới hiện tại của mình là gì, hiện giờ chỉ có thể mơ hồ mà đi.
Nghĩ tới ngày đó mình vô ý não bổ tạo ra ý cảnh, kết quả phản phệ bị thương nặng, Đường Thời thầm khuyên bảo bản thân phải cận thận từng tý một.
Sau ba tức, con chim vàng nhỏ này biến mất.
Tất cả đều nằm trong dự kiến của Đường Thời, thứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-the-than-cap-giam-thuong-dai-su/2473048/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.