Tà dương sắp hạ xuống phía tây, ánh vàng rực rỡ màu quả quýt phản xạ ra từ mái vòm hoàng cung, bên dưới là tháp nhọn lấp lánh ngọc lam, làm Archi đã đến thăm mấy lần vẫn nhịn không được tán thưởng sự mỹ lệ đồ sộ của nơi này.
Hắn thoải mái, rốt cuộc cũng không cần che giấu mặt mũi, tự nhiên đi vào cổng hoàng cung, vui mừng nghĩ: hành trình trốn chạy rốt cuộc kết thúc.
Cửa hoàng cung có mấy binh sĩ làm nhiệm vụ bảo hộ, mang đao lưỡi cong mỏng bén không vỏ ở bên hông, hai người trong đó thấy có dân thường tiếp cận, hầm hừ qua muốn đuổi người.
“ Cấm địa hoàng cung, người không có nhiệm vụ không được tiếp cận.” Binh lính hô quát, đao lưỡi cong phản xạ ra ánh sáng sắc bén chói mắt.
“ Chúng ta trở về đi.”
Ngốc gọi rất đáng thương, cảm thấy kỳ quái, vợ không phải rất sợ binh lính đeo đao mang kiếm hay sao?
Archi không lui bước, chỉ nói với ngốc. “Theo ta đến đây là được rồi, ngươi trở về đi.”
“ Không được!” Ngốc không đáp ứng.
Archi biết y sẽ phản kháng, nhẹ nhàng nói. “Kế tiếp là chuyện không liên quan đến ngươi, hãy cứ làm tên ngốc, đừng dính vào chiến sự dơ bẩn!”
“ Chuyện của vợ chính là chuyện của ta!” Ngốc dùng sức nói, nói xong cảm thấy không ổn, hỏi. “Chiến sự?”
“Lúc này Hành lang Cẩm thạch xanh không được bình ổn, ngươi theo thương nhân rời khỏi, đừng phát bệnh ngốc chạy về tìm ta!” Archi ân cần nói.
Ngốc hiểu vợ muốn bỏ mình lại, rất hoang mang, bước về phía trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-tim-cung-dien-cat-vang-mong-ao/474418/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.