ĐI TRONG SƯƠNG MÙ
Tác giả: Thương Nghiên
Chân thành cảm ơn dongthaoquynguyen đã chia sẻ raw và bản convert
*
* *
Chương 137.
Cho nên hôm nay anh muốn em gọi anh thế nào?
"Khụ, khụ khụ......"
Có thể do nụ hôn kéo dài khá lâu, Tín Túc không biết vì sao hơi bị sặc. Cậu quay đầu nhỏ giọng ho khan, bờ môi ửng đỏ, ướt át. Cậu dùng mu bàn tay cọ cọ cằm, vờ như không có việc gì, nói, "Hôn xong rồi".
Lúc này, tóc Tín Túc gần như đã khô hẳn nhưng vì bị dính đất nên nhìn có vẻ hơi rối và bẩn thỉu. Có điều, bản thân Tín Túc không nhận ra. Lâm Tái Xuyên không nói gì, từ tốn dùng tay cẩn thận vuốt lại tóc cậu cho sạch sẽ. Động tác này thật sự rất giống một nhà sưu tập vuốt ve châu báu quý giá, mong manh dễ vỡ, khiến Tín Túc có ảo giác được cẩn thận "lau chùi" trên bề mặt.
Dựa vào hiểu biết của Tín Túc đối với Lâm Tái Xuyên, trong lòng đối phương càng nhiều cảm xúc, ngoài mặt sẽ càng trầm tĩnh. Những lời anh nói ra đều đã trải qua muôn vàn tính toán, còn những thứ không thể nói phần lớn chỉ có thể được biểu hiện ra ngoài thông qua ngôn ngữ của cơ thể.
"Anh lo lắng cho em à?" Tín Túc cười một tiếng, chớp chớp mắt nhìn đối phương, giọng mang theo ý đùa, "Lúc anh nổ súng không phải rất đẹp trai à? Lại nói, em cũng không biết khả năng dùng súng hai tay của anh tốt thế. Đội trưởng Lâm ngầu quá đi mất!"
Lâm Tái Xuyên đúng thật hiếm khi nổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-trong-suong-mu/1989750/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.