Đợi chờ là quá trình cực kỳ gian nan, Bình Phàm cảm thấy dạ dày mình đã muốn tiết ra mật.
Không biết tại sao, Bình Phàm lại có loại cảm giác bị bắt gặp lúc thông dâm.
Đầu óc hỗn loạn lăn qua lăn lại nghĩ cách giải thích đơn giản rõ ràng có lực nhất. Đang suy nghĩ, Doãn Việt trở lại.
Cô vội vàng dọn dẹp chân tay, đoan chính ngồi, ánh mắt ngó chừng phía trước, bất động không dao động, cảm thụ sườn xe trầm xuống, cửa đóng lại, động cơ khởi động.
Rìn rìn rìn rìn rìn rìn rìn rìn rìn, Bình Phàm cũng bắt đầu theo tần số này mà sợ hết hồn hết vía.
Doãn Việt không lái xe, chẳng qua chỉ nắm tay lái, nhẹ nói một câu: "Anh cho là chúng ta đã nói xong."
Những lời này tuy không có ý trách cứ, nhưng Bình Phàm nghe vậy lại càng áy náy đau lòng.
Sự thật là, cô lặp đi lặp lại nhiều lần đi phòng dưới, quả thực là trời không dung.
Nhưng mà, nói cho cùng, cô là vô tội a, rõ ràng Đổng Tiểu Dưa nói dối trắng trợn. Ừ, giải thích, giải thích, nhất định phải giải thích! ! !
Mới vừa muốn mở miệng, điện thoại Doãn Việt lại vang lên, đoạt mất cơ hội mở miệng của cô.
Ừ, khoa học kỹ thuật vô cùng tiến bộ.
"... Ừ, tôi hiểu, lập tức tới ngay."
Vừa nghe lời này, Bình Phàm cũng hiểu, vẫn như cũ, trong cục có việc.
Tảng đá lớn trong lòng lập tức rơi xuống, hôm nay vừa hay tránh được một kiếp.
"Ngại quá, trong cục có việc." Cúp điện thoại, Doãn Việt nói như thế.
"Không sao,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-xem-mat/1825195/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.