Vốn là miếu linh nghiệm nhất, Bồ Tát linh nghiệm nhất cũng đã nói như vậy, không chừng Doãn Việt chính là chân mệnh thiên tử của cô cũng chưa biết chừng.
Tám chín phần mười.
Cầm lấy quẻ, bối cảnh phía sau Bình Phàm tràn đầy hoa đào.
Đang lúc hoa hoa nở vui mừng, chuông điện thoại của Doãn Việt lại vang lên.
Cô giáo dạy văn ở trường tiểu học đã nói, tình tiết chuyện xưa nhất định phải thay nhau nổi lên, khúc mắc không ngừng, lúc này mới được xưng tụng là một câu chuyện xưa đẹp.
Mà Bình Phàm cảm thấy, chuyện mình và Doãn Việt bị phá ngang tuyệt đối là một chuyện xưa đẹp.
Nói, chất lượng điện thoại trái táo của đồng chí Doãn Việt cũng không được tốt, chỉ cần đứng gần một chút là có thể nghe thấy tiếng của đối phương.
Lỗ tai Bình Phàm thính, phát hiện bên trong truyền ra một giọng nữ.
Lỗ tai Bình Phàm linh, phát hiện giọng nữ bên trong rất quen thuộc.
Lỗ tai Bình Phàm nhớ tình bạn cũ, phát hiện giọng nữ quen thuộc bên trong chính là của Phương Nhan.
Ngoan ngoãn đứng bên trong đám đông, lúc này người càng đến càng đông.
Nhưng mà không có gì, trải qua kế hoạch thu mua đồ ăn vặt, Bình Phàm đối với Doãn Việt vẫn có chút tin tưởng, cho nên, giữ bình tĩnh, chững chạc, nghiêm cẩn.
Nếu tham khảo thành tựu của cô trong quá trình ngồi trên ghế nhà trường thì sẽ biết.
Lòng tin của Bình Phàm cô nương luôn luôn không đủ. Lúc học tiểu học rõ ràng bài thi được 90 điểm đỏ au mà cô vẫn gọi mọi người chung quanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-xem-mat/1825214/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.