Khiên Na và hai địa tiên mắt to trừng mắt nhỏ ngồi trong doanh trướng. Cái lều lớn của đao lao quỷ cũng không biết được làm từ ruột và dạ dày đào rỗng trong thi thể con cự thú gì chết đi, cơ trơn phơi khô xong trở nên cứng rắn, biến thành màu tro đen, mắc vào những cây xương sườn khổng lồ. Mấy đao lao quỷ ngồi trên mặt đất xung quanh có thân hình cao to rồi cũng lọm khọm, trên thân thể gầy dơ xương là một lớp da vàng khè như đổ bệnh nặng lâu ngày, trên cái đầu chỉ có mỗi da mọc lên rất nhiều con mắt thi thoảng lại chớp chớp, mà trên khuôn mặt cũng mọc ra ba cái miệng quay về các hướng khác nhau. Từ trong ba cái miệng kia có thể phun ra gai nhọn chứa kịch độc, con mồi bị đâm trúng sẽ lập tức mọc lên vết loét cả người, đau nhức mà chết. Bọn họ dùng phương pháp này để bắt con mồi, bất kể là động vật hay những loài quỷ khác.
Đao lao quỷ sinh sống quần cư, kẻ có độc tính mạnh nhất trong bộ lạc thông thường sẽ được tôn lên làm quỷ thủ. Mà quỷ thủ của bầy đao lao quỷ này hiện đang an vị ngay trước mặt bọn họ, cổ đeo trang sức chế từ xương cốt nặng nề, đại biểu cho những “chiến công” huy hoàng của hắn.
Phạm Chương cảnh giác nhìn bầy ác quỷ này. Trong mắt địa tiên bọn họ, những đao lao quỷ này đều có ngoại hình quái quỷ như nhau, căn bản không nhận ra được ai lại ai. Hơn nữa tiếng nói của bọn họ giống như một tràng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dia-nguc-bien-tuong/548685/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.