Chi nhánh tặc trưởng nhìn qua Trương Chúc Linh, không tránh khỏi phải hiếu kỳ.Làm hải tặc, cơ hội thấy được nữ nhân cùng phe là rất thấp.Lập tức nói.
"Không biết nên xưng hô với vị cô nương này thế nào?"Đằng sau Diêu Kiến Thường nóng nảy lên tiếng.
"Đây là chúng ta đường, đường, đường..."Để cho chi nhánh tặc trưởng cùng cả đám tặc binh âm thầm hít khí lạnh.Đường...!Không lẽ là đường chủ!?Hoá ra tân nhiệm đường chủ của bọn hắn là nữ nhân.Vẫn không phải là một cái đang đứng trước mặt."Đường...!Chủ phu nhân!"Diêu Kiến Thường nói xong, bên cạnh Bạch Vũ Thôi cùng Chu Lương Bình dùng ánh mắt kỳ thị nhìn qua, tựa hồ muốn cách xa hắn mười mét.Lý Thành Thiên nhìn mọi người, đỏ mặt liền nói.
"Đây là muội muội ta!"Trương Chúc Linh cũng là gật đầu.Thấy vậy chi nhánh tặc trưởng cười một tiếng, làm dịu không khí căng thẳng.
"Đi đường xa chắc chắn các huynh đệ đã đói bụng, vừa vặn ta đã chuẩn bị tiệc rượu!""Trước sắp xếp cho chúng ta chỗ ở!" Lý Thành Thiên nói.
"Ta muốn đi dạo một lát!"Tặc trưởng ra lệnh, rất nhanh được thu xếp, Lý Thành Thiên muốn Trương Chúc Linh vào bên trong nghỉ ngơi.Được người dẫn đi, Lý Thành Thiên hai chân đặt trên núi đá cao, đá đen như than, từ trên núi nhìn ra phía trước.Hít một ngụm hơi thở từ biển lớn, tiêu thụ muối biển.Đằng trước, Tàng Long Vực.Chỉ thấy toàn là mây đen, lôi đình không dứt, trời mưa nặng hạt, che khuất thiên địa bên ngoài hai mươi dặm.Tại Lý Thành Thiên vị trí đứng, nhưng là không mưa.Bên dưới cuồn cuộn sóng biển, phía trên gió biển rít rào.Đằng kia,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dia-phu-de-vuong/582240/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.