Có điều số Tô Tiếu xưa giờ có vẻ hên, nếu không cũng sẽ không gặp được Lộ Dao lâm thời diễn vai anh hùng cứu hắn khỏi cướp. Thế nên không chờ Lộ Dao hoàn toàn bùng nổ, Tuyền Châu đã gần kề trước mắt, Lộ Dao cũng không còn thời gian rầu rĩ nữa.
Tuyền Châu sát biển, vốn là một thành trấn hải cảng cực kỳ phồn hoa. Thời này rất nhiều thương nhân làm ăn buôn bán với Trung Nguyên đến từ hải ngoại, Tuyền Châu lại là bến cảng những thương nhân này dừng chân khi đặt chân lên đất Trung Thổ, đủ các sắc tộc người, thương nhân lui tới nườm nượp, thành trấn hết sức ồn ã náo nhiệt.
Một nơi như thế nếu bùng phát ôn dịch, ảnh hưởng đến vô số người, tốc độ truyền nhiễm nhanh thế nào có thể đoán được. Đây là lần đầu tiên Lộ Dao đến Tuyền Châu, còn chưa vào cổng thành đã thấy ngoài cổng có mấy hàng quan binh đứng gác. Cảnh tượng người ra vô cổng thành thường thấy không có nữa, quan binh tên nào tên nấy cầm binh khí, ăn mặc vũ trang. Ngoài thành cũng không có mấy quán trà dành cho phu khuân vác người đi đường dừng chân thường thấy, bốn phía hoang vu, không một bóng người.
Từ Thiên tiến lên chắp tay nói với quan binh “Vị quan gia này, xin hỏi các vị đại gia gác chỗ này có phải là trong thành có chuyện không? Bây giờ có thể vào thành chăng?” Nói rồi luồn trong tay áo lấy ra một đĩnh bạc không nhỏ nhét vào trong tay kẻ nọ.
Binh sĩ kia vốn định quát Từ Thiên cút xéo nhưng bạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-lo-le-hoa/2006105/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.