Thượng Quan Gìa hít sâu một hơi, nổ lự làm cho cảm xúc của mình bình thường lại, đôi mắt nhàn nhạt liếc hướng bên cạnh:”Long Cửu, sáng sớm ngày mai ngươi phải đem người mà nhị phu nhân nói kia tìm đến đây để đối chất, tối nay tất cả đều giải tán hết đi!”
Nghe vậy, Liễu Tâm Lan không khỏi ngầm thở dài một hơi, có lẽ đêm nay nàng sẽ thổi thổi bên gói của hắn*(ý đại khái là xoa dịu làm nũng),nhìn nhị phu nhân cùng tứ phu nhân đều thức thời lui ra ngoài, nàng đè thấp tiếng nói, nói:”Thiếp thân đưa lão gia trở về…”
“Không cần! Lão phu đêm nay sẽ ở lại Lê Hoa uyển.” Thượng Quan Gìa lạnh giọng đánh gãy ý niệm của nàng ta, Liễu thị nao nao, mắt hạnh của Vân thị cũng mở lớn hơn nữa, hắn vừa rồi nói là muốn ở lại Lê Hoa uyển qua đêm? Nàng không có nghe lầm chớ?
Mặc dù cùng sống chun trong phủ Thừa tướng, nhưng phu thê bọn họ gần như đã hơn mười năm không có ngủ củng nhau, Vân Tử Mạn chỉ cảm thấy tâm mình sắp sửa từ trong cổ họng nhảy ra mất rồi, hắn đối với dáng vẻ đỏ ửng gò má của nàn nhìn như không thấy, nhàn nhạt bỏ lại một câu:”Long Cửu, đưa tam phu nhân trở về.”
Tiếng nói cung kính trả lời của Long Cửu từ phía sau truyền đến, bóng dáng của hắn đã hướng tới phòng của Vân Tử Mạn mà đi đến, nhìn thấy một màn này, con ngươi của Liễu thị giống như sắp phun ra lửa, hung tợn trừng vế phía Vân Tử Mạn, ánh mắt ngoan lệ lại nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-co-thai-phu-than-phuc-hac-thien-tai-bao-bao/272852/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.