Đậu thượng thư vừa nghe trên mặt giận dữ, vèo một tiếng đứng lên:“hỗn trướng, nói bậy bạ gì đó! Trước chờ bái đường xong lại nói sau!”
Chính là kia gã sai vặt không ý thức được gấp giọng nói:“Đại thiếu gia không tốt...... Lão gia, đại phu nói đại thiếu gia là hồi quang phản chiếu, bảo ngài chạy nhanh gặp mặt lần cuối......”.
Ầm !... một tiếng sấm vang lên,thời thiết vừa mới còn quang đãng, cảnh sắc tươi đẹp nhưng lại bỗng nhiên vang lên một tiếng sấm rền, một trận gió mạnh theo cửa thổi vào, nhấc lên khăn hỉ trên đầu tân nương thổi nhẹ vài cái, sau đó lại nhẹ nhàng hạ xuống.
“A...... Đây là......”
Không biết là ai hô một tiếng, Đậu thượng thư mắt lạnh quét qua lại nghe người nọ nói:“Này không phải Đông Phương đại tiểu thư...... Không phải Đông Phương Ngữ Phượng......”
Một câu, giống như một tiếng kinh lôi (sấm),so với âm thanh tiếng sấm vừa rồi ở bên ngoài càng chấn động hơn.
Vốn là một mặt hắc khí , Đậu thượng thư vừa nghe, trong chớp mắt đã chạy vội tới trước mặt tân nương, nhấc tay lên không ai thấy hắn có chạm vào khăn hỉ hay không nhưng khăn hỉ lại bay lên, ở không trung đánh một vòng nhỏ sau đó chậm rãi hạ xuống.
Khăn hỉ rơi xuống hé ra một khuôn mặt tầm thường đến cực điểm,trên mặt lại trát thật dày son phấn nhìn qua càng là khủng bố, hai gò má son đỏ rực , càng không có nửa điểm mỹ cảm, cánh môi đỏ tươi nhưng lại giống như vừa uống máu, càng kỳ quái hơn là hai mắt vô thần, thần trí không rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/590436/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.