Edit: voi còi
Truyền thuyết về nàng rất nhiều, nhưng bây giờ nghe được, vẫn làm cho người ta cảm thấy đau lòng như cũ......
Đau lòng, đúng, hắn cảm thấy đau lòng, trong lòng thật sự không thoải mái.
“Ngươi ngàn dặm xa xôi trở về cũng là vì điều này?”
Uất Trì Tà Dịch chau chau mày, hắn phát hiện nữ nhân này tựa hồ có chỗ nào đó không đúng.
“Vô nghĩa. Bằng không, ta đến này kiên nhẫn chịu đựng vớ vẩn cái gì.”
Khinh thường liếc mắt nhìn Uất Trì Tà Dịch một cái, xác định hắn sẽ không xen vào, Đông Phương Ngữ Hinh mới yên lòng.
Nhưng mà, Uất Trì Tà Dịch là người phương nào a? Hình như cho tới bây giờ hắn liền không quan tâm những việc không liên quan tới mình đâu?
Trên đời này, người có thể khiến cho hắn ra tay xen vàothật đúng không nhiều lắm.
“Ngươi...... Chỉ vì trả thù mà đến?”
Tuy rằng phương thức trả thù này rất không có nhân tính.
Đem một người nam nhân trúng mị dược nhốt chung một chỗ với muội muội ruột thịt của hắn, mà nữ nhân kia bây giờ còn rất tỉnh táo. Hắn dám thề, mặc dù là nữ nhân kia muốn đi tìm cái chết, Đậu Chí Văn cũng sẽ không buông tha nàng.
Hoặc là nói, cho dù là nàng đã chết, Đậu Chí Văn cũng sẽ đi qua gian - thi (thông dâm với người chết).
“Có thể nói như thế......”
Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt đáp một tiếng, đây là trò chơi báo thù, Đậu Chí Văn chính là người thứ nhất mà thôi.
“Nha đầu kia, thật sự có điểm đáng tiếc ......”
Sự kiện kia, phát sinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/590542/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.