Edit: voi còi
Đông Phương Ngữ Hinh không thèm để ý cười:
“Biết là người của bà ta, mới dễ dàng đối phó, bằng không......”
Người ở chỗ sáng, so với ở một nơi bí mật gần đó dễ dàng đối phó hơn nhiều.
“Vâng, tiểu thư......”
Rất nhanh, Lục Hà dẫn ba nữ tử mặc quần áo xanh lá mạ tiến vào.
“Nô tì Nguyệt Thược, Nguyệt Điệp, tiểu Tước gặp qua nhị tiểu thư......”
Tiểu Tước? Thân thể Đông Phương Ngữ Hinh cả kinh, hí mắt xem nữ tử bé bỏng bên cạnh, đây là tiểu Tước? Đều đã lớn như vậy .
“Tiểu Tước, không nghĩ tới ngươi cũng không có việc gì?”
Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên đứng dậy, đánh giá nha đầu cùng chính mình không sai biệt lắm, nha đầu kia......
“Tiểu thư, người thật là nhị tiểu thư sao?”
Nghe được Đông Phương Ngữ Hinh kêu nàng, ánh mắt tiểu Tước ướt át, hiển nhiên nàng cũng không nghĩ tới hội lại sẽ lại gặp được Đông Phương Ngữ Hinh.
“Ngươi cho là sẽ là ai?”
Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt cười, bên trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt sắc mang theo tươi cười vân đạm phong khinh.
“Nô tì...... Nô tì......”
Tiểu Tước ngẩng đầu nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, nước mắt chung quy là không có rơi xuống dưới, Đông Phương Ngữ Hinh vỗ vỗ bờ vai của nàng ta, cười nhẹ nói:
“Hồng Lăng, mang nàng đi xuống trước an bày một chút......”
Hồng Lăng tuy rằng không hiểu, nhưng thói quen phục tùng mệnh lệnh chủ tử, nàng biết chủ tử đã để lại tiểu nha đầu này.
“Ngươi là Nguyệt Thược? Nguyệt Điệp?”
Tiễn bước một cái, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn về phía hai cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/590631/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.