Đông Phương Ngữ Hinh im lặng, lại còn mang theo dự phòng ? Dự phòng này là ai?
“Hoan Hoan, con nói dự phòng sẽ không phải là...... Mỹ nam của con đi?”
Đông Phương Ngữ Hinh thử hỏi, Hoan Hoan vừa nghe cao hứng thiếu chút nữa nhảy lên:
“Oa, mẫu thân, con phát hiện người thật sự là mẫu thân của con a...... Cái này người đều muốn đến? Chúng ta thật không hổ là mẫu nữ (mẹ con) a...... Cái này kêu là cái gì mà lòng có cái gì một chút thông đến......”
“Tâm hữu linh tê nhất điểm thông (Thần giao cách cảm một điểm thông) ...... Ai...... Thành ngữ không học giỏi, đừng dùng loạn......” Đông Phương Ngữ Hinh sửa chữa!
Ai...... Ván đề đơn giản như vậy, nàng nghĩ không ra mới lạ chứ?
Nhưng mà dự phòng này rất...... Không tốt, nàng vẫn là tranh thủ đừng chọn dùng cái này mới được.
“Ai, Tiểu Hoan Hoan, không đúng vậy...... Dự phòng này của con cũng không ở đây a, làm sao con xác định được hắn sẽ tới? Con có biết hắn ở đâu sao?”
Uất Trì Tà Dịch đi rồi, chỉ nói là có chuyện phải đi về một chuyến, chỉ lưu lại một tờ giấy.
Nàng cũng không có biện pháp liên hệ hắn, Hoan Hoan có biện pháp sao?
“Luận võ chiêu cha của con ầm ĩ lợi hại như vậy, nơi nơi đều truyền ồn ào huyên náo như vậy, hắn đã biết nhất định có thể đuổi kịp đến đây......”
Tiểu Hoan Hoan tự tin nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh bĩu môi, nha đầu kia, thế nào liền bị Uất Trì Tà Dịch thu mua triệt để như vậy đâu.
Chuyện luận võ chiêu cha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/590760/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.