“Ta đây cũng không có việc gì sao?”
Là không có việc gì, nhưng lại...... Đem hạnh phúc của chính mình, đi bồi thường.
Qua hơn một canh giờ, Hoan Hoan đã trở lại, vui chơi thoải mái không tổn hao gì, hoàng thượng kia cũng không tính quá biến thái, trừ bỏ giữ Hoan Hoan lại, cũng không làm gì đối với bé.
Này dù sao cũng là tiểu hài tử, một cái tiểu hài tử mà thôi.
“Nương......” Hoan Hoan khóc ôm lấy cổ của Đông Phương Ngữ Hinh, bé còn nhỏ, cho tới bây giờ không trải qua những chuyện như vậy, thế nhưng sợ hãi.
Đông Phương Ngữ Hinh gắt gao ôm Hoan Hoan, mãi cho đến bé khóc mệt mỏi, ngủ thiếp đi mới buông bé ra.
Mà đi theo Hoan Hoan đến, còn có một đạo thánh chỉ tứ hôn, đại ý chính là tứ hôn cho Đông Phương Ngữ Hinh, gả cho Nhân vương chẳng hạn......
Luận võ chiêu cha, ha ha, không nghĩ tới, thế nhưng sẽ lấy loại phương thức như vậy để kết thúc.
Kết quả này, nói thật, làm cho người ta có cảm giác dở khóc dở cười.
“Ta không muốn gả a......”
Ghé vào trên bàn trong hoa viên, Đông Phương Ngữ Hinh hô to một trăm linh một. Hồng Lăng thở dài:
“Tiểu thư, kỳ thật Nhân vương kia cũng rất tốt ......”
“Ai nha, là rất tốt a, bốn năm mươi tuổi, chắc là còn được đi?”
Trong hoa viên, Đông Phương Ngữ Hoa mang theo nha đầu tươi cười xinh đẹp đi tới, ngày đó Đông Phương Ngữ Hinh không chết thật sự là đáng tiếc, nhưng mà, biết nàng ta gả cho một lão nhân, trong lòng nàng liền cân bằng ......
Nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/590792/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.