Trong phòng, lại truyền tới một tiếng kêu đau , lúc này đây, Uất Trì Tà Dịch cũng bất chấp cái gì , hắn trực tiếp vọt vào:
“Hinh nhi. . .”
Lúc này Đông Phương Ngữ Hinh, đã đau mơ mơ màng màng, nàng dường như thấy Tà Dịch tiến đến.
“Hinh nhi, ta ở. . .”
Sư hậu vốn là muốn đuổi ngay Tà Dịch đi ra, nhưng. . .
Vừa nghĩ, hay là quên đi, để cho hắn nhìn Hinh nhi chịu đau khổ cũng tốt.
“Tà Dịch, ta. . .”
Sao lại đau nhức như thế chứ? Cái tiểu tử chết tiệt này, thực sự là đủ mệt nhọc.
“Hinh nhi, ta sẽ vẫn cùng nàng. . .”
Uất Trì Tà Dịch bắt lấy tay của Đông Phương Ngữ Hinh thật chặt, Đông Phương Ngữ Hinh gật đầu, cảm giác có thêm chút khí lực trên người .
Nàng thật ra vẫn luôn ngậm đan dược, nhưng nữ nhân sinh con, ở đâu có không đau chứ?
Hàng loạt đau đớn, càng ngày càng nhiều lần, Đông Phương Ngữ Hinh không nhịn được cắn môi.
“Tới, cắn ta. . .”
Uất Trì Tà Dịch sợ Đông Phương Ngữ Hinh bị thương, vội vàng đưa cánh tay của mình lên.
Đông Phương Ngữ Hinh vốn là có chút không muốn, nhưng một cơn đau nhức ập tới, miệng nàng chợt khép, hung hăng cắn.
“. . .”
Chân mày của Uất Trì Tà Dịch chưa từng nhíu một cái, điểm này tính cái gì.
Tiểu nha đầu ghê tởm , sao còn chưa tới?
Một ngày trôi qua rồi, đứa nhỏ kia vẫn không ra được như cũ .
Đông Phương Ngữ Hinh đau ngất đi vài lần, cũng chính là trên người nhiều đan dược ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/613792/chuong-1179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.