Tổng cộng mới bẩy giọt, không nhiều lắm, Đông Phương Ngữ Hinh rất sảng khoái đáp ứng rồi.
Nàng nói chuyện này cho Uất Trì Tà Dịch, Tà Dịch vừa nghe đã không vui:
“Không được, dùng của ta đi. . .”
Đông Phương Ngữ Hinh còn mang bầu mà, làm sao có thể dùng máu của nàng chứ?
Ặc, cái này. . .
Thấy hắn nói thoải mái như thế , Đông Phương Ngữ Hinh cũng không biết được không. . .
Chỉ có điều, chút máu này , với nàng mà nói thật không có gì.
“Không được, cho dù dùng máu của ngươi . . .”
Cổ kiếm tuyệt không thỏa hiệp, Uất Trì Tà Dịch nhướng mày, mắt trừng về phía cổ kiếm, dường như muốn bắt nó cho. . .
Đông Phương Ngữ Hinh có phần không nói gì, Uất Trì Tà Dịch lại tức giận với cổ kiếm , người này cũng thật là. . .
“Tướng công, nó nói có thể giúp chúng ta lấy Huyết Liên. . .”
Đông Phương Ngữ Hinh cười nói:
“Chúng ta vẫn nhanh giúp nó đi, Huyết Liên này, ta đúng là cực kỳ thích mà?”
Ặc, được, coi như ngươi có chút tác dụng.
Chỉ có điều, hắn vẫn không rõ như cũ , là máu của Hinh nhi có cái gì đặc biệt sao?
Vì sao máu của mình thì không được?
Hắn bây giờ có thiên phú Luyện Khí Sư , lẽ ra máu này so với Hinh nhi thích hợp hơn a.
Quên đi, những thứ này cũng không tiện nói, tính tình nó rất cổ quái mà?
Uất Trì Tà Dịch lắc đầu, nhưng biết nó dẫn theo Hinh nhi đến, từ cái địa phương xa xôi kia , hắn cũng muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/613799/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.