Ghen tị, thời điểm Tiểu Hoan Hoan nhìn nó, rõ ràng ít đi...
Tiểu tử này cũng chưa sinh ra bé còn để ý như vậy, nếu là ra đời, đây chẳng phải là là...
Hoàn toàn cướp đi tầm mắt của Tiểu Hoan Hoan sao?
Tiểu Nhạc Nhạc cực kỳ không thích như vậy, nhưng nó cũng không ngăn cản được.
Nếu như nói tiểu tử kia xấu xa, tiểu nha đầu là người đầu tiên tức giận.
“Hinh Nhi, trên đường cũng phải cẩn thận một chút...”
Nhìn bọn họ sẽ phải rời khỏi rồi, trong lòng đảo chủ có phần là không bỏ được.
Tà Dịch đã cùng đảo chủ nói, chuyện trên đảo, để cho Uất Trì Tà Tâm nhiều học tập một chút...
Hắn muốn bỏ lại vị trí Thiếu Đảo Chủ, nhưng Uất Trì Tà Tâm cũng không đồng ý.
Lúc này hắn đã trưởng thành, không phải bộ dáng bốc đồng lúc trước.
“Vâng, phụ thân, chúng con cần phải đi...”
Đi Kỳ Thiên quốc, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không để cho người ta thông tri phủ tướng quân.
Tuy nhiên thái độ của Đông Phương tướng quân đối với mình cũng thay đổi không ít, nhưng ở tâm lý bản thân, nàng cũng không tha thứ người nam nhân kia.
Cho dù là ông sai lầm rồi, nhưng...
Nếu để cho nàng gọi ông một tiếng phụ thân, cũng khó khăn.
“Tà Dịch, chiếu cố Hinh Nhi thật tốt, nàng mang bầu...”
Kỳ thật Đảo chủ cực kỳ không muốn để cho bọn họ rời đi. Đông Phương Ngữ Hinh đang mang thai lại vẫn bôn ba như vậy, ông đều có phần đau lòng.
Nhưng đây là chuyện phòng đấu giá, ông biết Đông Phương Ngữ Hinh cũng rất để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/613833/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.